GIẤC MƠ BỊ ĐÁNH CẮP - Trang 287

— Anh Morozov, cảm ơn vì đã giúp đỡ. Chúc anh nhân dịp Năm mới,

- Naxtia từ biệt, và giọng nói của chị không hiểu sao lại não nề.

“Sao, con ranh, không quen thua hả? - Morozov thầm nghĩ một cách

cay độc. - Thất vọng hả? Hẵng gượm. Thất vọng sẽ còn đến thế nào khi tôi
tìm ra những kẻ giết người. Cô sẽ gặm cùi tay, rằng đã lùi bước. Sao thế cô
bé, đã để sổng mất Fictin với Diacov? Cô đã giẫm chân lên đuôi của chúng,
nghĩa là cô đã có gì đó chống lại chúng. Sao cô lại vứt bỏ công việc giữa
chừng? Cô không tin chắc, và chẳng biết lí giải mối nghi ngờ bằng cách gì.
Còn tôi thì có. Vì tôi biết những điều cô không biết. Tôi biết Fictin thuê
ngôi nhà nơi bọn tay chân của hắn, trong đó có Diacov, đã giam giữ
Victoria cả tuần. Tôi biết ngôi nhà đó ở đâu. Tôi biết chủ nhà, người có thể
nhận dạng Fictin, và biết cô bán hàng, người biết cả ba con “bò mộng”. Tôi
cũng có hai người có thể nhận ra được những gã trai đi với Victoria trên
tàu. Nếu đó chính là bọn Trẻ từ câu lạc bộ “Variac”, thì Ficlin không tránh
né nổi, lão bị buộc cứng vào vụ án mạng Victoria”.

Morozov lại không nghĩ tới, tại sao Colia Fictin, phụ trách câu lạc bộ

thể thao thanh niên, đã tổ chức toàn bộ chuyện này với Victoria: đưa cô ra
khỏi thành phố, khoá chặt cả tuần và có bảo vệ, còn sau đó thì xiết cổ.

Đại uý ít quan tâm đến động cơ và toàn bộ sự rối rắm tâm lí. Tại sao,

thì có khác biệt gì đâu? Quan trọng là xác lập ai đã làm điều đó, còn những
câu hỏi “tại sao” và “để làm gì” thì mặc cho bản chất tìm kiếm lời đáp.

Đại uý Morozov là thế, và có thể, nét tính cách này làm anh khác biệt

với Naxtia, người luôn cố hiểu. Victoria đã biết hay đã làm gì nguy hại đối
với kẻ giết người và lại sao lại phải giết cô ta.

o O o

Sau cú điện thoại buổi sáng của Naxtia, Gordeev quyết định không đi

làm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.