GIẤC MƠ BỊ ĐÁNH CẮP - Trang 289

lặng hơn.

Để phòng xa, ông phí thêm mấy giây và vài chục lời để diễn tả niềm

vui là trong phòng điều trị ngoại trú bệnh viện đa khoa mọi người biết đến
ông, và chỉ sau đó mới đi vào vấn đềchính. Trước khi tìm ra bác sĩ được gọi
đến nhà, ông còn phải gọi sáu cú điện thoại nữa, nhưng cuối cùng ông cũng
đạt được.

— Anh may gặp được tôi, bà bác sĩ Rascov nói. - Tôi đã ra đến cửa

rồi.

Bà im lặng, không cắt ngang, nghe những lời giải thích hồ đồ và lẫn

lộn của Gordeev.

— Giờ tôi nhắc lại. Anh muốn tôi nói với Naxtia về việc anh gọi điện

thoại và hỏi cô ấy có muốn chuyển gì cho anh hay không. Tôi cần phải, bất
chấp trạng thái sức khoẻ thực tế, viết cho cô ấy giấy nghỉốm với thời hạn
cho phép tối đa. Hơn nữa, tôi phải xem kĩ cơ sở để nhập viện khẩn cấp và
thảo luận vấn đề này với bệnh nhân. Trong trường hợp thuận lợi, tôi, phải
gọi điện thoại từ nhà Naxtia đến quân y viện. Và cuối cùng. Tôi phải theo
khả năng có thể, tự khẳng định rằng cô ấy đang hành động dưới sự kiểm
soát của ai đó hay không có chuyện ấy. Tất cả chính xác chứ?

Chính xác, - Gordeev thở phào nhẹ nhõm. - Và tôi rất muốn nhờ chị,

chị Rascova ạ, hãy đi đến cô ấy ngay và lập tức sau đó gọi cho tôi. Tôi cần
phải hiểu được nhanh nhất, chuyện gì đang xảy ra với cô ấy.

— Dĩ nhiên không phải là gọi cho anh từ nhà cô ấy chứ? - Rascova

cười vào ống nói.

— Dĩ nhiên, - đại tá khẳng định. - Tôi cảm ơn chị trước nhé.

Đặt ống nói, Gordeev nằm lên đi-văng, đặt đồng hồ chuông trước mặt

và chờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.