GIẤC MƠ BỊ ĐÁNH CẮP - Trang 293

Anh cố tình mở khoá loạch xoạch và bước ra cầu thang.

— Ê, cậu chó cảnh! - anh gọi to.

Vang lên tiếng chân khẽ khàng từ tầng dưới, nhẹ nhàng nhảy cách bậc,

một gã trai tóc sáng kháu khỉnh đi lên.

— Hãy đến hiệu thuốc. - Alexei ra lệnh bằng giọng miễn kháng cự. -

Đơn thuốc đây, tiền đây. Cậu sẽ trả lại tiền thừa.

Gã trai im lặng cầm đơn thuốc và tiền, quay lại và chạy nhẹ nhõm

không tiếng động xuống phía dưới.

— Mua cả bánh mì, bánh mì đen ấy! - Alexei gọi theo.

— Anh cợt nhạo nó làm gì, - Naxtia nói vẻ trách móc khi anh quay

vào phòng. - Chúng ta phụ thuộc vào chúng hoàn toàn. Vậy thì hoà bình tệ
hại nhất vẫn hơn chiến tranh công khai.

Alexei không trả lời. Anh đi nhanh lại gần cửa sổ và nhìn ra đường.

— Nó chạy đi rồi. - anh bình phẩm khi ngó theo thân hình đang xa dần

bằng bước chạy đều về phía hiệu thuốc. - Nhưng không phải là nó. Tức là
tối thiểu có hai đứa canh giữ anh và em. Một sự tổ chức nghiêm ngặt.

— Còn nghiêm gì hơn được nữa. - chị khẳng định rầu rĩ. - Thôi để em

nấu ăn vậy. Trời ơi, sao mà em lại bị dính vào thế này cơ chứ! Thương con
bé, cả Larsev nữa.

— Còn không thương mình sao?

— Cũng thương cả mình. Một vụ như thế, một bài toán hay như thế!

Bực đến chảy nước mắt. Thương cho cả Victoria. Em biết là vì sao chúng
giết cô ấy mà. Dù nếu không tự dối lòng, em đã rất sẵn sàng tính đến
chuyện là người ta sẽ không cho em đào bới sâu cái vụ này. Em chỉ không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.