GIẤC MƠ BỊ ĐÁNH CẮP - Trang 62

— Quân khu Bắc, đồn “Timtriazev”. Mà sao ạ?

— Anh có muốn thực tập tại Cục điều tra hình sự Moskva, ở Phòng

đấu tranh chống trọng án có bạo lực không?

Meserinov lặng đi, hơi nheo mắt nhìn Naxtia. Có vẻ, cậu ta đang căng

thẳng suy nghĩ, cân nhắc mọi thứ. Sau đó khẽ gật đầu.

— Chắc là muốn, nếu có thể. Nhưng Phòng giáo vụ đã phân công rồi.

— Tôi sẽ giải quyết vấn đề đó. Tôi chỉ cần sự đồng ý của anh.

— Em đồng ý. Thế cô cần điều đó làm gì?

Lần thứ hai trong hai giờ chàng trai này đặt Naxtia vào tình thế phức

tạp. “Hoá ra cậu không đơn giản, anh bạn ạ, - chị thầm nghĩ vẻ phân vân. -
Người khác chắc đã mừng rơn và không hề nghĩ ngợi một giây. Còn cậu thì
tính toán gì đó, đoán định, đặt câu hỏi. Có lẽ, cậu sẽ thành một thám tử.
May mà ta đã tìm ra cậu”. - Chỗ chúng tôi, cũng như ở khắp nơi, không đủ
số nhân viên, - chị trả lời Meserinov. - Vì thế chúng tôi rất mừng với bất kì
sự trợ giúp nào. Nhưng thực tập viên càng hiểu biết bao nhiêu càng tốt bấy
nhiêu, nếu anh ta đến làm tất thảy chỉ một tháng.

— Cô cho là em hiểu biết ư? - cậu học- viên cười mỉa. - Rất dễ chịu.

Chứ không thì cô trộn lẫn tất cả bọn em với thứ vứt đi.

Và thiếu tá công an Naxtia cảm thấy khó xử...

o O o

— Tôi không đánh thức cô đấy chứ? - trong ống nghe có giọng của

Trernưsev.

Naxtia bật đèn và nhìn đồng hồ - bảy giờ kém năm. Đồng hồ báo thức

sẽ reo sau năm phút.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.