soát. Họ có những nguyên tắc hành động bất di bất dịch - để thực hiện các
chính sách nói trên.
Chẳng hạn, để thực hiện và duy trì một môi trường kinh tế vĩ mô ổn
định, họ luôn đòi hỏi nước đi vay phải thực hiện các biện pháp căn bản
như: kiểm soát sự khiếm hụt ngân sách và duy trì mức khiếm hụt này ở một
tỷ lệ nhỏ cho phép so với tổng sản lượng, duy trì kỷ luật tiền tệ và thiết lập
một chế độ tỷ giá thực tế (không ấn định tỷ giá quá cao). Để huy động các
nguồn tài nguyên trong nước, nước đi vay phải tăng cường hệ thống tài
chính ngân hàng, giải tỏa các chính sách lãi suất để gia tăng tiết kiệm tư
nhân. Quan trọng hơn, các chương trình hành động của World Bank và IMF
đều hướng đến mục tiêu làm giảm tình trạng kém hiệu năng của khu vực
kinh tế quốc doanh bằng cách xây dựng cơ chế thị trường và môi trường
cạnh tranh, chấm dứt hiện tượng độc quyền. Để gia tăng đầu tư, nước đi
vay phải tạo ra môi trường thông thoáng và các động lực cần thiết nhằm
khuyến khích các dự án đầu tư hiệu quả của khu vực công, khu vực tư và
nước ngoài. Nước đi vay cũng được yêu cầu áp dụng một chế độ tỷ giá thực
tế và giải tỏa chế độ mậu dịch kiểm soát để phát triển hiệu quả ngành ngoại
thương, chú trọng tăng trưởng xuất khẩu nhằm quân bình cán cân thanh
toán.
Ngoài ra, IMF còn có những xác tín không thể lay chuyển. Họ luôn tin
rằng sự khiếm hụt cân thanh toán của các nước đi vay là do nước đó tiêu
xài vượt mức mình làm ra và như vậy,biện pháp hàng đầu để cải thiện tình
trạng này là thắt lưng buộc bụng. Thắt lưng buộc bụng tức là Nhà nước
phải giảm chi tiêu, tăng thuế; Ngân hàng Trung ương phải thắt chặt tín
dụng, tỷ giá đồng tiền trong nước phải được điều chỉnh ở mức thực tế,
không được định giá quá cao. Chính sách khắc khổ là điều khuyến cáo nơi
cửa miệng của các chuyên viên IMF đến nỗinó trở thành đặc trưng cho các
biện pháp khuyến cáo mà định chế này yêu cầu áp dụng tại các nước đang
phát triển. Còn WB khi nói về “việc sử dụng hiệu quả tài nguyên trong
nước”, họ luôn quan niệm rằng chỉ có khu vực tư doanh mới có khả năng
sử dụng hiệu quả tài nguyên, còn khu vực quốc doanh thì không. Khi đề