GIẤC MƠ MỘT LOÀI CỎ - Trang 110

Danh méo mồm chế Lựa :
- Ôi cha, coi người ta à ?

Lựa đứng dậy phóng một trái đấm trả lời Danh. Nhưng Danh né kịp. Hai
đứa chạy ra bồn cỏ giữa bùng binh đùa rỡn nhau như một đôi chó đang thì.
Chúng nó lăn lộn trên bồn cỏ, ôm nhau vật lộn. Thỉnh thoảng, có những
tiếng kêu “ ái ối ” và những chuỗi cười ròn tan.

Máy phóng thanh toát ra điệu nhạc vui. Hai đứa nghịch ngợm y hệt như
những đứa trẻ vô tư nhất trên đời. Lúc ấy, hình ảnh Quý đen, hình ảnh chiếc
hòm đồ nghề cáu bẳn đầy vỏ hộp “ xia ra ”, bàn chải và vải nỉ biến đâu mất.
Cuộc đời, dưới mắt chúng, là những ánh đèn muôn màu, là khúc nhạc vui,
là bồn cỏ non xanh êm không có cảnh sát đuổi ai hết.
Rỡn nhau một lúc, Danh bảo Lựa :
- Tao làm Tạc giăng nhé ?
Lựa lắc đầu nguây nguẩy :
- Chơi khôn thế, tao không thèm làm mọi da đỏ đâu.
- Thế mày làm gì ?
- Tao làm cao bồi.
- Vậy ông làm “ xê ríp ”, ông đi tóm cổ cao bồi.
Lựa lao người vào Danh “xê ríp” tránh sang một bên. “ Cao bồi ” Lựa lông
nhông xuống cỏ. Hai đứa trẻ cười nắc nẻ. Tiếng cười không bao giờ tìm
thấy khi hai đứa xuất hiện trên vỉa hè.
- Ê, Lựa mày làm Trương Phi đi !
- Ờ.
- Tao làm Quan Công nhé !
- Ờ ờ. Mà làm Trương Phi thế nào hả, mày ?
- Ba tao bảo thằng Trương Phi hét bự, mày cứ hét bự coi…
Danh chụp hai tay vào miệng hú một hồi dài.
- Mày hét như vậy là “ kền ” số dzách.
Lựa làm liền. Nó hú to hơn Danh. Rồi buông xuôi tay hỏi bạn :
- Còn thằng Quan Công ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.