GIẤC MƠ MỘT LOÀI CỎ - Trang 17

- Ừ.
Danh cõng Lựa sang bên kia đường. Bờ sông chiều nay đông người lắm.
Trẻ con, người lớn bu quanh cái sân « gôn » xem ngoại nhân biểu diễn môn
thể thao của họ. Danh đặt bạn xuống thềm gạch dưới chân chiếc ghế xi
măng.

- Mày ngồi đây, tao đi coi chỗ nào có cầu xuống sông.
- Ừ.
Danh thoan thoắt chạy. Lát sau, nó trở về chỗ Lựa ngồi :
- Tao dìu mày tới chỗ quán nổi.
Lựa lè lưỡi liếm môi :
- Tao khát nước quá, mày ơi !
Danh thọc tay vào túi. Nó đớ người :
- Hết mẹ nó tiền rồi …
Nói dứt câu, Danh rụng rời chân tay. Nó chợt nhớ ra còn hai tiếng đồng hồ
nữa là hết hạn nộp thuế cho Quý đen. Tiền kiếm được chiều nay, nó đưa hết
cho thằng Lựa rồi. Buổi sáng kiếm lai rai, ăn tiêu hết. Danh vò đầu bứt rai.
Nó dậm chân trên lớp lá dăm :
- Chỉ tại mày !
Lựa nuốt nước bọt ực một cái :
- Tại tao cái gì ?
- Tại mày ham đánh bạc. Lát nữa tao lấy tiền đâu nộp cho Quý đen ?
Tao sẽ bị nó quất khóa đồng chết mất.
Lựa nhăn nhó :
- Tưởng mày dành riêng nộp Quý đen rồi.
Danh cáu tiết :
- Dành cái cục « kít » !
Lựa tiếc rẻ :
- Đằng nào cũng ốm đòn, biết vậy mình tao chịu đòn cho xong. Báo hại
mày, giờ tính sao, hả mày ?
Danh nghe Lựa nói câu đó, nó lại thương hại bạn, Danh ngồi xuống gần
Lựa, vỗ nhẹ lên vai Lựa :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.