GIẤC MƠ MỘT LOÀI CỎ - Trang 19

- Dạ em xin lỗi anh …
Thằng mặc áo rằn ri nhe răng cười. Hàm răng nó hầu như đã gắn hết răng
vàng. Nó cười trông hãi hùng lắm. Nó tiến sát chỗ Danh đứng, vung tay tát
Danh một cái nẩy đom đóm mắt :
- Biết tao là ai không ?
Danh lùi về phía sau :
- Thưa anh, em xin lỗi anh …
Thằng mặc áo ràn ri quát :
- Biết ông nội mày là ai không đã ?
Danh khẽ lắc đầu :
- Thưa an hem chưa biết ạ !
Nó vung tay tát Danh cái thứ hai :
- Nghe cho kỹ nhóc con, ông nội mày đây là Ba răng vàng !
Ba răng vàng khoái chí dữ. Chừng thấy đòn phủ đầu của mình hiệu nghiệm,
nó búng ngón tay tách một cái. Hai thằng nhãi nấp gần đó xuất hiện. Ba
răng vàng ra lệnh :
- Xúc nó đi !
Hai thằng nhãi vâng dạ rối rít. Danh tái mặt, đứng chết dí. Nó lạy lục Ba
răng vàng :
- Xin anh tha tội em …
Nhưng Ba răng vàng đã rảo bước. Hai thằng nhãi cùng thúc khùyu tay vào
bên mạng mỡ Danh :
- Đi đi !
Danh cố chần chừ. Nó đợi Ba răng vàng đi một quãng xa mới trả miếng hai
thằng nhãi :
- Bố chúng mày không đi, các con tính sao ?
Một chú nhãi toan kêu Ba răng vàng. Chưa kịp mở miệng, Danh đã tặng nó
một trái vào quai hàm. Cơn phẩn nộ nổi đúng lúc, nó quạt cái hòm đồ nghề
trúng ngực chú nhãi thứ hai. Danh đặt cái hòm xuống nền của vỉa hè, nhất
quyết ăn thua đủ với hai thằng nhãi chó săn của vua đánh giày Ba răng
vàng. Nó say sưa đấm đá. Chẳng mấy chốc, nó đánh gục hai thằng khốn
nạn. Một thằng chảy máu mũi, một thằng té sức trán. Danh sửa lại quần áo,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.