hậu quả. Tên nghịch tử bất hiếu Vệ Lãnh Hầu nắm giữ triều chính, can thiệp
hậu cung, thấy tiểu đệ nhìn trúng Hoàng hậu tiền triều, liền giúp đỡ cưỡng
đoạt con gái nhà lành, sau đó hai bọn chúng cấu kết với nhau dựng lên màn
kịch Hoàng hậu qua đời…
Nghĩ tới nghĩ lui, nghĩ trái nghĩ phải, nghĩ thế nào cũng thấy điều đó
chắc chắn là do thằng nghịch tử lớn của ông làm ra! Đây là chuyện đại
nghịch bất đạo, ăn gan hùm mật gấu mới dám làm ra chuyện động trời này!
Sau này ông còn mặt mũi nào mà đi gặp liệt tổ liệt tông của Vệ gia?
Cuối cùng ông liền vụng trộm cho gọi thằng con thứ hai tới trước từ
đường tổ tông, sử dụng khúc gậy to như cánh tay mà trước hay sử dụng đánh
thằng con trưởng nay đánh thẳng tới trên người A Chí luôn khôn khéo ngoan
ngoãn của ông.
Nhưng mà không nghĩ tới càng đánh ông càng nghe thêm được một bí
mật còn động trời hơn – Hoàng đế kia lại là một nữ tử, và cũng chính là là vị
công chúa mà thằng con lớn của ông đang định cưới về làm vợ…
Vệ lão gia lập tức cảm thấy cánh tay dường như không còn chút sức lực
nào, Vệ lão phu nhân liền chạy lại vuốt lưng cho ông lúc này ông mới bình
tĩnh lại, bằng không chắc ông cũng đã đi gặp liệt tổ liệt tông luôn rồi.
Cho nên khi tin từ kinh thành chuyển về nói Thái phó đại nhân “gả”
vào cung Nữ đế thì Vệ lão gia đúng là thở phào nhẹ nhõm, tự an ủi lấy bản
thân. Rốt cuộc thằng nghịch tử bất hiếu làm xấu mặt cả dòng họ đó cũng yên
nơi yên phận, làm cho ông nhẹ nhõm một chút. Dù có mất đi cái họ cũng
không sao, cứ coi như dòng họ Vệ chưa từng có thằng con này là được.
Nhưng đến buổi gia yến sắp tới thì thật sự không biết nên sắp xếp chỗ
ngồi sao cho phải.
Những người trong tộc sáng sớm đã qua chúc thọ, uống rượu mừng.
Đến khi màn đêm buông xuống thì mới có một chiếc xe ngựa được bảo vệ
cẩn mật dừng lại trước cửa Vệ phủ tại thành cổ Bình Dương.
Một cô gái tuyệt sắc khoác trên mình bộ váy trắng có thêu mai hoa
bách thủy, được mấy cung nữ nâng đỡ nhẹ nhàng chậm rãi xuống ngựa. Mà