GIẤC MỘNG ĐẾ VƯƠNG - Trang 1156

Tên tiểu nhị kia vừa nghe xong, nụ cười trên mặt liền lập tức biến mất,

chậm rãi đứng thẳng thắt lung, hừ lạnh một tiếng, giống như là ảo thuật móc
từ trong ngực ra một lệnh bài bằng ngọc chạm rồng bóng loáng “Ngươi
không đủ tư cách đứng đây hô to gọi nhỏ, gọi lão già củ phủ nha huyện này
lăn đến đây gặp ta…”

Chỉ trong chốc lát, dân chúng vây quanh xem náo nhiệt liền thấy tên sai

dịch vừa rồi mặt mày xám ngắt chạy vụt ra. Đúng lúc đó Ngô công tử tỉnh
dậy, thấy tên sai dịch kia đi qua bên cạnh mình, liền ôm lấy bắp đùi hắn:
“Thường Sơn huynh, huynh nhất định phải trả mối hận này cho bản thiếu
gia…”

Vị sai dịch kia cũng hung hăng giật chân ra, giậm chân một cái nói:

“Ngươi gây ra hoạ lớn rồi, ọi phụ thân ngươi tới thu dọn cục diện rối rắm
này đi!”

Thiệu Dương công chúa vì đầu bị đập vào bàn nên cảm thấy choáng

váng, sau khi được Vương gia ổm trở lại nội thất liền mơ màng ngủ, trong
mơ hỗn loạn nhưng lại thấy không ít những hình ảnh trước kia, cảnh con
sông dài, mặt trời lặn, cùng một đôi mắt xanh sâu dị thường trong đó chứa
đủ loại yêu, hận…

Ngủ thẳng một giấc đến khi đầu đau liền tỉnh lại, nàng mở mắt ra đã

thấy trăng treo ngoài cửa sổ. Nam tử trong mộng đang tựa vào thành giường,
ngủ rất say.

Do mình không chịu nhận hắn, nên từ lúc tới Giang Nam đến giờ, hắn

vẫn ngủ trên sạp. Trong mộng kia, hắn là một nam tử có dục niệm mãnh liệt,
hiện tại đúng là đã đè nén mấy tháng rồi.

Thiệu Dương công chúa nhịn không được liền đưa tay ra nhẹ nhàng sờ

lên khuôn mặt thâm thúy của hắn, hắn thoạt nhìn luôn làm cho người đối
diện cảm thấy không rét mà run, nhưng trong mông lại thập phần ôn nhu đợi
nàng…

Đúng lúc này, nam nhân chậm rãi mở mắt ra, nắm lấy bàn tay nhỏ bé

của nàng hỏi: “Tỉnh rồi à, nàng thấy thế nào, có muốn uống một chút nước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.