thành. Tiểu nhân đã cố ý căn dặn tiểu nhị đến đó mua cho bằng được để chư
vị đại nhân nếm thử đó ạ.”
Vệ Thái phó gật đầu, liền tuyên cáo tiệc rượu kết thúc, sau đó lại mượn
cớ say rượu nhức đầu muốn hồi phủ trước. Đáng thương cho Binh Bộ Thị
Lang uổng công bao bữa tiệc này, một câu thân mật cũng chẳng nói được
với Thái phó đại nhân.
Ngược lại Thái phó sau khi lên ngựa chuẩn bị rời đi thì xoay người trấn
an y: “ Động tĩnh trên triều đình của quần thần thời gian trước, Ngưng Hiên
huynh hẳn là trong lòng đã biết. Bản Hầu cũng đau lòng cho Hương nhi,
nhưng dù sao đó cũng là đại sự trên triều đình, bản Hầu không thể không nể
mặt Hoàng thượng được. Đó cũng là chuyện bất đắc dĩ mà thôi, huynh nếu
có rảnh, thì đến quý phủ của bản Hầu thăm Hương nhi một lần, cũng khuyên
nàng ấy một chút đi. Giữa phu thê không thể chỉ vì một đứa nô tài mà nảy
sinh khoảng cách được.”
Thượng Ngưng Hiên nghe xong trong lòng buông lỏng, vừa mắng muội
muội không hiểu chuyện, vừa vội vàng đáp ứng.
Vệ Lãnh Hầu hồi phủ, sai người chuẩn bị nước ấm tắm rửa, cũng không
cần thiếp thân thị nữ hầu hạ, liền vào thùng gột rửa một phen.
Vừa rồi tại tửu lâu, thực là buồn nôn mà.
Thực ra hôm nay Thượng Ngưng Hiên có ý gì, trong lòng hắn biết rõ.
Thượng thị lang này chính là kẻ chuyên thấy gió chiều nào thì theo chiều ấy,
trong lòng bất cứ lúc nào cũng tính toán khôn khéo. Chuyện hắn chuẩn bị
dụng binh bình Tây, bố trí soái lĩnh đều là bộ hạ cũ, chưa đến thời khắc cuối
cùng, hắn thực sự không muốn để Thượng Ngưng Hiên biết được.
Đợi sau khi hắn trừ đi khối u ác tính An Tây Vương kia, hiển nhiên sẽ
làm lung lay căn cơ tua tủa đầy nhánh của Thượng thị lang tại binh bộ, thế
nhưng trước mắt phải trấn an y cho tốt, miễn cho phát sinh rắc rối.
Thật ra hắn không nghĩ tới ở trước tửu lâu gặp được tên An Vinh
Vương gia bị thịt kia. Vốn định phái vài người lành nghề xâm nhập vào
Bình Tây phủ, lần này quả thực là cơ hội dâng đến cửa rồi.