GIẤC MỘNG ĐẾ VƯƠNG - Trang 129

Dứt lời liền sai người dựng bia trong sân, lại bảo Hoàng đế khoác thêm

chiếc áo choàng lông điêu trắng tinh xảo, đội mũ trùm đầu lông điêu, quân
thần hai người mới bắt đầu đứng trong sân luyện tập kỹ nghệ bách phát bách
trúng.

Hoàng tử học kỹ nghệ sẽ tuân theo lục nghệ của nhà Nho: Lễ, nhạc, xạ,

ngự, thư, sổ, không thiếu món nào.

Lúc Niếp Thanh Lân mới được đến thư phòng, học tập cực kỳ chăm

chỉ. Khi ấy tuổi nhỏ, suy cho cùng vẫn là tâm tính trẻ con, mẫu phi của nàng
không bằng người ta, liền muốn tự mình nhặt lại phần nào thể diện cho mẫu
thân. Kết quả hoàng tử học tập trễ nhất này lại thông tuệ cơ mẫn, học một
biết mười. Cứ thế khiến cho đám hoàng tử lớn tuổi hơn cũng học ở đấy khi
đó đều không thể so sánh nổi.

Điều này khiến Ngô các lão làm lão sư đương nhiệm khi ấy tán thưởng,

nói thẳng là trẻ nhỏ dễ dạy.

Thế nhưng tin vui này truyền tới tai Lệ phi, lúc nàng hồi cung liền bị

mẫu phi đánh một bạt tai.

“Ta và ngươi ở trong cung này như đi trên băng mỏng, chỉ cầu an ổn,

muốn nổi bật cái gì chứ? Giờ đây ngươi ở trong học đường khiến người ta
chú ý như thế, chẳng lẽ thật xem mình là hoàng tử, định tranh đoạt vị trí
Thái tử sao? Chi bằng ngươi nhân lúc còn chưa muộn quỳ trước mặt phụ
hoàng, thừa nhận thân phận nữ nhi đi, đến lúc đó cầu được ba thước vải
trắng, cũng miễn cho mẫu phi ngươi cả ngày hốt hoảng lo sợ...”

Cái bạt tai kia, vết sưng đỏ trên mặt mấy ngày chưa tan, lúc uống trà

cũng đau như kim châm muối xát, nhưng cuối cùng đã khiến bản thân khắc
ghi, diệt đi tâm tính tranh cường háo thắng, từ nay về sau tại học đường tới
trễ về sớm, lén lút giở xem vài loại sách tiêu khiển, giải đáp vấn đề cũng bắt
đầu như râu ông này cắm cằm bà kia.

Khiến Ngô lão tiên sinh giận đến ngửa mặt lên trời thở dài —— gỗ

mục không thể đẽo mà!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.