GIẤC MỘNG ĐẾ VƯƠNG - Trang 240

Lúc này, nếu tấn công Nam Cương đó là điều vô cùng ngu xuẩn!

Đừng nói địa hình Nam Cương phức tạp, quân đội dũng mãnh, chỉ từ

việc phái các thích khách mang độc trên người đến, muốn đánh thắng trận
này, sẽ phải trả một cái giá vô cùng lớn!

Binh mã trong tay hắn lúc này không nhiều lắm! Giống như những tên

cờ bạc khôn khéo thường nói, khi bị ép vào đường cùng thì sẽ mạnh tay
đánh một trận, thường là sẽ thua táng gia bại sản.

Nếu đẩy đất nước vào nguy hiểm bởi cơn giận dữ vì hồng nhan, hắn và

tên hôn quân Ngụy Minh đế đáng khinh bỉ kia có khác gì nhau?

Bảo đám người Nguyễn công công phía sau lưng đứng lại tại chỗ. Thái

phó chậm rãi đi vào trong tẩm cung.

Khi bước vào tẩm cung, phát hiện trong tẩm cung trống rỗng, bởi vì

không có chủ nhân, nên mọi người cũng không ở lại đây nữa. Nơi này thanh
nhã nhưng lạnh lùng đến dị thường, nô tài bên trong cũng rất lười, người
canh giữ ngoài cửa, vậy mà lại ngồi xuống ngưỡng cửa đầu cúi thấp phát ra
tiếng ngáy..

Thái phó không có tâm tình khiển trách cẩu nô tài, sải bước đi vào

chính điện.

Con mèo nhỏ màu trắng kia cũng cảm nhận được chủ nhân không có ở

đây, có chút ủ rũ kêu “Meo meo meo meo” về phía người vừa tới.

Thái phó đứng nghiêm, bàn tay sờ sờ bộ lông mềm mại của con mèo,

tay không nhịn được hơi run rẩy, dù cho một ngày nào đó mình sẽ xưng đế,
vào ở trong điện lộng lẫy này chẳng lẽ cũng sẽ như vậy sao?

Không có người nọ cùng đồng hành, giành được giang sơn này thì có

ích lợi gì!

Thà rằng ta phụ người trong thiên hạ, cũng đừng để người trong thiên

hạ phụ ta!

Nếu những kẻ ngu dốt kia làm bị thương người yêu quý nhất của Vệ

Lãnh Hầu hắn, ép hắn vào đường cùng không thể kiềm chế được mà phát

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.