GIẤC MỘNG ĐẾ VƯƠNG - Trang 238

Nhưng trong lòng nàng cũng thầm than nhỏ: “Thái phó đại nhân, rốt

cuộc trong hồ lô của ngài đang bán thuốc gì!”

Đúng là Thái phó đại nhân đã tới giờ uống thuốc rồi.

Trong lòng Nguyễn công công than thở. Nay đã bao nhiêu ngày rồi ?

Cơm nước hầu như không ăn uống, ngự y xem bệnh cho Thái phó sợ thân
thể hắn không thể chịu nổi, cố ý bốc thuốc bổ khí ích nguyên, nhưng nước
thuốc đã nấu xong, mà Thái phó đại nhân lại không chịu uống!

Lúc này, nhân vật chính nào đó đứng bên cạnh án thư, cũng biết mình

cũng đã đến giờ uống thuốc.

Nghe xong những tin mà bọn họ báo cáo, khuôn mặt tuấn tú của Thái

phó đại nhân nháy mắt liền bao phủ sương lạnh: “Các ngươi nói Nam
Cương không có động tĩnh gì? Còn Lĩnh Nam Vương chỉ tăng cường phòng
thủ, mượn tạm binh mã Nam Cương sao?”

“Vâng, bẩm Thái phó, thậm chí Lĩnh Nam vương còn đóng cửa các con

đường thông thương đối với bên ngoài, nói muốn diễn tập luyện binh, người
buôn bán muốn qua chỉ có thể đi vòng.”

Thái phó trầm ngâm, đôi mắt phượng lóe ra tinh quang, gắt gao nhìn

chằm chằm bản đồ trước mắt.

Mấy ngày nay, các cửa khẩu đã bày sẵn thế trận chờ quân địch, tăng

cường sắp xếp kiểm tra, đừng nói là một người lớn như vậy, ngay cả một
con ruồi cũng đừng mong có thể bay ra ngoài.

Nhưng loại tình cách của Nam Cương và Lĩnh Nam vương, rõ ràng là

gian kế không được như ý muốn, chỉ sợ bị bại lộ. Nếu thật sự người ở trong
tay bọn họ chỉ sợ hiện tại bọn họ đã châm ngòi thổi lửa, hướng tới long vị
trống không trong cung để làm loạn.

Nhưng bọn họ lại không làm như vậy. Đây là vì cái gì?

Thái phó chỉ cảm thấy tim mình như muốn nổ tung, đã lâu như vậy,

sống cũng được, chết cũng tốt, dù sao cũng là có tin tức, nhưng hiện tại ngay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.