GIẤC MỘNG ĐẾ VƯƠNG - Trang 252

nước sắt mà Vương tử muốn hay không...” Nói xong liền nhét chiếc kéo nhỏ
vào tay hắn, nói thêm, “Hậu viện nhà các người, không phải dùng làm cửa
hàng rèn sao, ngươi ra thử một lần đi, nhớ kỹ, đừng có ý nghĩ gì khác! Nấu
chảy ra dù chỉ một chút cũng đủ để cứu được tính mạng toàn bộ mọi người
trong thôn!”

Nói xong lời này, liền có người lôi người thợ rèn đang nửa tỉnh nửa mê

đi ra hậu viện.

Niếp Thanh Lân than nhỏ, hy vọng người được Vệ hầu tuyển chọn

không đến mức quá ngu xuẩn, chắc cũng hiểu được dụng ý trong lời nói của
nàng.

Phương pháp phối chế gang quý giá như vậy, sao Vệ Lãnh Hầu có thể

dễ dàng để cho một người thợ rèn biết? Có lẽ người thợ rèn kia thật sự
không biết gì, nhưng nếu hắn không thể nấu chảy sắt, ngay lập tức thôn Hoa
Khê sẽ bị đốt thành một mảnh phế tích. Hi vọng người thợ rèn kia có thể sử
dụng chiếc kéo nhỏ mà nàng mới vừa nhét vào lòng bàn tay của hắn, nấu
chảy được nước sắt, qua mắt được đám người lỗ mãng này... Chỉ cần có thể
kéo dài đủ thời gian, có lẽ kế hoạch của nàng có thể tiến hành một cách
thuận lợi...

Một lúc sau, sau nhà liền truyền tới âm thanh hồng hộc do kéo bễ, xem

ra thợ rèn kia đang bắt đầu chuẩn bị nấu nước.

Niếp Thanh Lân cười với Hưu Đồ Liệt nói: “Đúng lúc có ánh trăng, tên

thợ rèn kia chắc phải bận rộn một lúc, không biết Hưu Đồ vương tử có
nguyện ý cùng trẫm cưỡi ngựa dưới ánh trăng, đi đến nơi cất giấu bản đồ
không?”

Lúc này hắc y nhân đứng bên cạnh nhỏ giọng nói: “Vương tử, cẩn thận

có bẫy...”

Niếp Thanh Lân nghe được, khuôn mặt tức giận đến ửng đỏ, nhỏ giọng

than thở: “Trẫm thấy ngươi ngay cả khuôn mặt cũng không dám để lộ, mới
gian trá! Không đi thì thôi! Sau này đừng có cầu xin trẫm đi lấy!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.