GIẤC MỘNG ĐẾ VƯƠNG - Trang 40

Một đường không ngừng nghỉ, may mà không trễ giờ, vừa ngồi lên

ngai rồng thì tiếng trống ở cổng thành liền vang lên. Các quan lũ lượt bước
vào chờ ở quảng trường, đợi khi các quan đã vào điện đứng ngay ngắn đúng
vị trí, Vệ Thái phó mới thong thả từ thiên điện bước ra, thi lễ với Hoàng đế
xong, liền ngồi vào ghế thái sư khảm Giao long của hắn.

Tiếp đó là thời gian chính vụ rườm rà, bình thường ở hậu cung sẽ

không nghe được nhiều chuyện như vậy, hôm nay nghe văn võ bá quan trình
tấu một hồi, Niếp Thanh Lân cảm thấy chuyện lớn việc nhỏ gì cũng khiến
người ta lo lắng, chỗ này khô hạn, dân chúng cả huyện thành đều chết đói;
chỗ kia lũ lụt, dân chạy nạn ồ ạt túa ra; người Hồ ở biên quan lại rục rịch
ngóc đầu...

Nghe mãi nghe mãi, lòng Niếp Thanh Lân cũng dần ổn định, hôm qua

vì bị Thái phó giày vò, trằn trọc trên Long sàng đến nửa đêm, cộng thêm
không no bụng, trời sinh lại có bệnh thiếu máu, một khi mệt mỏi buồn ngủ,
thì dù là thần tiên của cõi Đại La

(1)

cũng không cản nổi.

(1) cõi Đại La hay Đại La thiên là tầng cao nhất trong 36 tầng trời

theo Đạo giáo.

Vì vậy rụt cổ rúc vào chiếc long bào rộng thùng thình, Niếp Thanh Lân

hơi cúi đầu, híp mắt lặng lẽ đánh một giấc. Trong lúc nửa mê nửa tỉnh, nàng
thầm nhủ: ngai rồng dưới mông ngồi có êm đâu, thế mà Thái phó lại không
dứt nổi, phụ hoàng vậy mà tốt số, trốn xuống dưới kia tránh trước, chỉ chờ
Thái phó hạ lệnh giết chết mấy sủng phi xinh đẹp, khiến phụ hoàng háo sắc
không phải cô đơn dưới đó.

Thật vất vả Lâm triều mới kết thúc, Niếp Thanh Lân đã đánh xong mấy

giấc, đợi thái giám cất giọng the thé hô to “Bãi triều”, mới thong thả mà tỉnh
mộng.

Lúc này mới phát hiện Thái phó đã xoay người, mắt phượng nhìn mình

lom lom.

Sáng nay khi canh năm thức dậy, Vệ Lãnh Hầu mới nảy ra ác ý bảo

người gọi tiểu Hoàng đế vào triều.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.