GIẤC MỘNG ĐẾ VƯƠNG - Trang 41

Tuy An Tây Vương là đồ khốn, nhưng đã cảnh tỉnh Vệ Thái phó: dù

cục diện chính trị đã định, nhưng giang sơn như vẽ này bề ngoài vẫn mang
họ Niếp.

Tuy Tiểu Hoàng đế chỉ là bù nhìn, nhưng lễ nghĩa quân thần vẫn phải

thực hiện, dù sao lúc này xã tắc chưa yên, loạn trong giặc ngoài. Nâng đỡ
đứa trẻ họ Niếp này, không những làm yên lòng bá quan văn võ, mà còn
chặn họng đám người rảnh rỗi trong thiên hạ.

Ngoài ra Thái phó đại nhân còn hiếm khi nảy sinh tò mò —— mười

lăm tuổi cũng không coi là nhỏ, không biết đứa trẻ này sẽ có phản ứng thế
nào khi lên triều.

Không lâu sau, tiếng ngáy nho nhỏ kia đã cho Vệ Thái phó một đáp án

hoàn mỹ.

Chỉ cần túm lấy một dân chúng tầm thường yêu nước của triều Đại

Ngụy, suốt buổi sáng nghe cả đống tấu chương như thế cũng sẽ tức đến độ
trào máu miệng, mà đứa cháu đời thứ tư chính tông của triều Đại Ngụy thì
hay lắm, gục đầu xuống liền ngủ say như chết.

May mà ngai rồng cách đám quan lại khá xa, tư thế ngồi của Hoàng đế

cũng kỳ quặc, cổ áo Long bào rộng thùng thình che khuất hơn nửa mặt, mới
không bị văn võ bá quan bên dưới phát hiện ra.

Vệ Thái phó nhìn nết ngủ mặt mày đỏ ửng ánh mắt mơ màng của tiểu

Hoàng đế, không khỏi hừ lạnh một tiếng.

Tiếng hừ nhẹ kia lập tức khiến đứa trẻ co quắp lại, vươn tay áo lau

mép, phát hiện không có dấu vết nước bọt, liền bày ra bộ dạng an tâm thoải
mái.

Gỗ mục không thể đẽo! Vệ Lãnh Hầu dù đang âm thầm phỉ nhổ, nhưng

vẫn phải thực hiện theo đúng lễ nghi, bước về nơi phải đến.

Dù Thiên tử mười lăm tuổi không thể tự mình chấp chính, nhưng vẫn

phải đến Thượng thư phòng

(2)

, học phương pháp trị nước với đại thần Phụ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.