GIẤC MỘNG ĐẾ VƯƠNG - Trang 667

lười biếng đón ánh mặt trời, khiến những người trồng không khỏi cảm thấy
tự hào.

Lúc Niếp Thanh Lân đứng chỗ ruộng lúc trước Thái phó trồng, phát

hiện ở đây đất tốt nên có thể thu hoạch được rồi.

Thái phó đại nhân tự mình xuống ruộng vung liềm, sau khi cắt một bó

lớn lúa mạch thì gọi nô bộc tới đem lúa mạch giã tách vỏ, lại hái dưa leo, để
đám quần thần tự do hái, hắn và Hoàng thượng về hành cung trước.

Trong tẩm cung của Vĩnh An công chúa tất nhiên có phòng bếp nhỏ,

khi Thái phó qua đêm, lúc hai người đói bụng có thể làm đồ ăn khuya trong
phòng bếp nhỏ.

Thái phó cảm giác dưa leo mình tự tay trồng ra không bị tay của những

kẻ tầm thường kia nhiễm bẩn. Lại nghĩ tới cảnh tiểu Hoàng đế tự mình nấu
cơm cho cẩu thái y ở thôn Hoa Khê, trong lòng không biết là có mùi gì, hôm
nay nhất định phải nếm thử mỹ vị Trứng gà đích thân làm.

Vì vậy sau khi đã đến nhà bếp, cho những nô bộc tạp vụ kia lui ra:

“Hôm nay thần muốn nếm thử tay nghề của công chúa, không biết có được
không?”

Niếp Thanh Lân cảm thấy đây không phải việc khó, vui vẻ đồng ý, chỉ

chỗ rau mới được rửa sạch nói: “Cung nữ không cắt, vậy phải làm thế nào?”

Thái phó liếc qua mười ngón tay ngọc của công chúa, cũng hiểu bàn

tay trắng như ngọc cầm dao phay có hơi không ổn, mấy khi hai người ở
trong phòng bếp nhỏ, không muốn gọi nô dịch tới phá hỏng không khí, vui
vẻ cầm dao, khí phách chém thịt heo thành ba khối như chém đầu người

Thế nhưng Niếp Thanh Lân lại hơi nhíu mày nói: “Thái phó, không

đúng, rau phải cắt thật nhỏ, thịt cũng hơi lớn rồi…”

“Thần không thích ăn khối nhỏ, lớn một chút mới đúng khẩu vị”, Có

bao giờ Thái phó vào phòng bếp đâu, tất nhiên là lừa gạt cho xong. Vĩnh An
công chúa nghe Thái phó nói vậy, cũng không ép, dựa vào kinh nghiệm lúc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.