GIẤC MỘNG ĐẾ VƯƠNG - Trang 791

dùng kiếm đâm vào tim, tiếng kêu kêu thảm thiết vang lên, thân thể ngã vào
vũng máu.

Thình lình xảy ra giết chóc. Nhất thời làm cho màn đêm của sa mạc bị

bao quanh bởi một trận máu tanh, thân mình Niếp Thanh Lân không khỏi
run lên, lại khiến nam tử phía sau cười khẽ, hắn dán vào vành tai trắng noãn
của nàng nói:

“Lẽ ra thần nên che mắt bệ hạ lại, làm cho Thánh Thượng bị sợ hãi,

mong rằng thứ tội...”

Cảm giác được Niếp Thanh Lân đang muốn trốn tránh, miệng hắn phát

ra tiếng cười lạnh, xoay người ra lệnh cho thủ hạ của mình: “Thiêu hủy cả
thi thể lẫn xe ngựa, đừng lưu lại bất kì vết tích nào!”

Sau khi hạ xong mệnh lệnh, hắn liền dùng áo khoác bằng lông đem

người cứng ngắc trước mặt ôm chặt, giơ lên roi phát ra một tiếng hí vang,
dẫn theo nhóm người ngựa nhanh chóng hòa mình vào trong bóng tối, mà
phía sau lưng là ánh lửa sáng rực trời...

Suốt ba ngày, các nha môn đều không có tin tức gì, đường lớn nhỏ

thông đến Tề Lỗ đều bị kiểm tra. Mặt Thái phó lạnh như băng, cảm thấy
chuyện Long Châu Tử mất tích lần này tựa hồ không phải đơn giản là do vài
Phiên vương loạn thần bày ra như vậy, bên trong thậm chí giống như có âm
mưu quỷ dị đã từng gặp.

Trong đầu có chút lo lắng, vài lần dùng móng tay hung hăng bấm chặt

vào trong lòng bàn tay, dùng đau đớn nhắc nhở chính mình không thể suy
nghĩ rối loạn.

Ở thư phòng nghe các đạo nhân mã báo cáo xong, hắn bước ra cửa

phòng, lại phát hiện một người đang quỳ trước cửa, người nọ thấy Thái phó
đi ra, vội vàng dập mạnh đầu xuống.

“Tội thần Khâu Minh Nghiên biết sai, ở quân doanh tự lĩnh 100 trượng,

nguyện xin Thái phó cấp cho cơ hội để Khâu Minh Nghiên lập công chuộc
tội cứu bệ hạ về.” Người này là Tướng quân đại nhân, phía sau lưng vẫn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.