GIẤC MỘNG ĐẾ VƯƠNG - Trang 88

thể một người độc hưởng.

Trong thoại bản, giai thoại hai người cử án tề mi, bên nhau đến già, quả

thật chỉ thích hợp cho phần đất diễn ê ê a a trên đài mà thôi, để đám người
xem trong trạch viện dùng hương vị ngọt ngào hư cấu bù đắp đau khổ thực
tế...

Đợi sau khi Hương nhi rời khỏi phòng, Lưu tổng quản vội vàng phân

phó hạ nhân phía sau bày cơm nước xong, liền cũng theo bọn hạ nhân lui
xuống.

Lúc Lưu tổng quản đi ra, ông mới vừa rẽ vào hành lang đã thấy Thượng

Vân Hương không về phòng, mà đang đứng đó đợi mình. Nàng ta lập tức ôn
nhu nói: “Lưu tổng quản, ban nãy là ta không phải, hại ông bị Thái phó trách
phạt.”

Lưu tổng quản vội vàng cúi đầu nói: “Tứ phu nhân, ngài quá khách khí

rồi.”

Thượng Vân Hương lại mỉm cười ra hiệu cho nha hoàn bên người, đem

một khối ngọc bích trong như nước đưa cho Lưu tổng quản: “Đây là ta từ
nhà mẹ đẻ mang tới, đưa cho tổng quản thưởng thức, sau này nếu có chỗ nào
không chu toàn thì xin Lưu tổng quản khoan dung hơn!”

Lưu tổng quản từ chối một phen, sau đó chỉ có thể tươi cười cảm ơn ý

tốt của Tứ phu nhân, nhận lấy ngọc bích.

Thượng Vân Hương thấy tổng quản đã nhận thì cười hỏi: “Ban nãy

hình như thấy Thái phó ôm ai đó đi vào, màn giường thì lại buông xuống,
không phải là có vị tỷ tỷ nào khác trong phòng ngài ấy chứ?”

Lưu tổng quản lập tức hiểu rõ, đây là một câu hỏi khách sáo, thế nhưng

có vài chuyện không phải là một thiếp thất như nàng ta có thể hỏi.

Phủ Thái phó từ trước đến giờ không có chính thất, mặc dù không biết

Thái phó có tâm tư gì, nhưng ngôi vị chính thất này chính là nước lên thì
thuyền lên. Có ai lại không biết, hôm nay là chính thê của Thái phó, thì ngày
mai sẽ là chủ lục cung!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.