GIẤC MỘNG SAU RÈM - Trang 101

--Lấy em làm thí vụ --Tôi cố chấp --nếu anh không muốn xuất ngoại

thì chị làm thế nào? Đi một mình hả?

Chị cười tràn trề lòng tin.

--Nếu thật như vậy thì chị còn thế nào chứ? Không phải chị chỉ là một

đứa con gái sao? Anh ở đâu thì chị ở đó!

Đủ rồi, không cần hỏi tiếp! Tôi đang yêu, tôi biết thế nào là tình yêu!

Tôi hiểu rõ thứ tình cảm tha thiết, cuồng nhiệt và cố chấp đó! Không cần
bàn tiếp. Hai chị em cùng yêu một người là chuyện xưa nay đều có, chỉ
không ngờ là nó rơi vào chính tôi! Mà khi khả năng đó xảy ra thì kẻ đi đọ
thám, tìm hiểu sẽ thành tên ngốc. Lẽ ra tôi nên nghe theo Sở Liêm mà sớm
công khai tình yêu của tôi và anh, không nên lo đến phản ứng tâm lý của
Lục Bình, cũng không nên lo xem chị có yêu anh hay không. Giờ đây, sau
khi chị đã thổ lộ tiếng lòng của chị với tôi, tôi làm sao có thể nói với chị ''
Người chị yêu không yêu chị, mà là yêu em! ''

Trời ơi, tôi làm sao có thể nói chứ? Trời ơi! Tôi đã làm chuyện ngu

ngốc hết sức! Nếu như bạn không biết mình làm chuyện gì đó sẽ tổn
thương đến người khác, thì chỉ có thể xem như bạn '' giết lầm ''. Còn như
bạn biết rõ chuyện này sẽ làm tổn thương người mà bạn cứ làm thì bạn là
kẻ '' cố ý mưu sát ''. Hiện giờ tôi biết, nếu đem tuyên bố tình yêu giữa tôi và
Sở Liêm sẽ làm tổn thương sâu sắc đến Lục Bình, tôi làm sao có thể công
khai nó đây? Trời ơi, tôi phải làm sao? Tôi và Sở Liêm phải làm sao?

Tôi phải làm sao? Sở Liêm phải làm sao? Ngày hôm sau, buổi chiều,

tôi và Sở Liêm đang ở trong khu rừng nhỏ mà chúng tôi ưa thích. Tôi cứ
ôm đầu, ngồi thừ trên một tảng đá to. Sở Liêm nhảy chồm chồm bên cạnh
hét toáng với tôi :

--Em là một con ngốc! Tử Lăng ơi, em chỉ biết làm những chuyện

ngốc nhất thôi! Hết tìm Kiếm Ba đến đeo đuổi chị, lại không muốn làm tổn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.