GIẤC MỘNG SAU RÈM - Trang 99

Tôi lo lắng gật đầu.

Chị cười lặng lẽ.

Tay tôi bất giác nắm chắt chiếc mền. Ánh mắt chị xa xôi.

--Đương nhiên là Sở Liêm! Cuối cùng rồi chị cũng nói ra, ánh mắt vẫn

ở nơi xa xôi chốn huyền ảo nào đó --Từ khi còn là một cô bé, chị đã yêu
anh rồi. Mẹ bảo chị khi học đại học đừng có bạn trai, thật tình không phải
chị không kết bạn, mà chỉ vì trong lòng chị ngoài Sở Liêm ra thì chưa có
hình bóng người con trai nào. Sở Liêm....Chị nói mê man như đang mơ,
đang tràn trề hạnh phúc --Sở Liêm, chỉ là Sở Liêm!

Đó là lưỡi đao bén nhọn, từ từ rừng chút từng chút đâm vào thân thể

tôi, tâm hồn tôi. Tôi đau đớn, xây xẩm, một chốc sau, tôi cố gắng tỉnh táo
dần, nhìn ánh mắt si mê, thần sắc mê người của chị tôi, anh đám đem Mona
Lisa ra so sánh với chị chứ? Chị tôi đáng yêu hơn Mona Lisa gấp trăm lần!
Tôi quay đầu tránh đi, vì mặt tôi chắc là trắng nhợt lắm. Thật lâu, tôi mới
mở được miệng :

--Vậy Sở Liêm cũng yêu chị, phải không? Anh ấy có biểu hiện gì với

chị không?

Chị im lặng một lát

--Thực sự yêu nhau thì không cần biểu hiện rõ ràng -- Chị đáp --Chí

hiểu anh, chị tin anh cũng hiểu chị, vậy là đủ rồi!

Trời ơi! Tôi cắn chặt môi.

--Thế, còn Kiếm Ba thì sao? Tôi cố vớt vát --Chị yêu Sở Liêm, sao

không thẳng thắn từ chối Kiếm Ba?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.