GIẤC MỘNG SAU RÈM - Trang 103

--Anh nói trước nghe xem!

--Trước tiên, chúng ta đi gặp cha em. Cha là người sáng suốt nhất,

cũng là người hiểu lý lẽ. Chúng mình phải nói với cha, thứ nhất, anh không
bỏ công việc hiện nay, không muốn đu học. Thứ hai, chuyện chúng mình
yêu nhau, chỉ chờ anh đành dụm đủ tiền thì chúng mình kết hôn....

--Ồ, không, em không muốn kết hôn.

--Em nói vậy là sao?

--Em...Tôi lắp bắp --Em cần phải chờ Lục Bình có chỗ có nơi rồi em

mới kết hôn.

Anh thình lình đứng bật đậy.

--Tử Lăng, em thật khiến anh hết cách nhẫn nại. Em nghĩ xem, thời

đại này là thời đại gì, lẽ nào còn thứ đạo lý chưa gả chị lớn thì em gái
không được xuất giá? Chị của em tham vọng qúa lớn, muốn xuất ngoại,
muốn đu học, muốn lấy bằng thạc sĩ, tiến sĩ, muốn lấy cả giải thưởng
Nobel. Ai biết đến khi nào thì cô mới kết hôn? Nếu cả đời cô không lấy
chồng, có phải suốt đời em sẽ làm gái già?

Tôi gục đầu.

--Anh vốn không hiểu --Tôi khẽ nói --Anh hoàn toàn không hiểu ý của

em.

--Hãy giải thích cho anh nghe đi! Anh thét.

--Được, em sẽ giải thích --Tôi bỗng nhiên nổi nóng, nhảy khỏi tảng đá,

thét trả --Anh là con người không có tấm lòng, không có tình cảm! Anh
không thể hiểu được trái tim si mê của người con gái. Anh không nhìn thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.