GIẤC MỘNG SAU RÈM - Trang 256

salông hút thuốc, khói thuốc đày đặc cả phòng. Trên bàn trước mặt anh là
ly cafe, trong gạt tàn đầy ắp tàn thuốc.

--Chào em --Giọng anh nhẹ tênh, phun ra một ngụm khói --nữ thần đu

đêm!

Tôi giật mình đứng lại. tôi không nhận ra vẻ khiêu khích gì trong

giọng nói của anh.

--Anh nghĩ --Anh lại phun một ngụm khói --em đã quên chúng ta hẹn

cùng nhau ăn cơm tối.

Trời ơi, cơm tối! Tối nay trừ uống cafe ra tôi chưa ăn gì cả. Còn việc

hẹn hò với Vân Phàm thì tôi đã quên mất từ lâu. Tôi đứng lặng thinh không
nói gì, giông bão có lập tức kéo tới tôi cũng đành chịu. Dù sao thì tôi cũng
định ly đị với anh mà!

Anh dụi điếu thuốc, đứng đậy khói salông, đi đến gần tôi, đỡ cằm tôi,

đò nhìn vào mặt tôi, mắt tôi. tôi đứng trân ra, bị động nhìn anh chờ đợi
sóng gió kéo tới. Nhưng, mặt anh vẫn nhẫn nại, ánh mắt thoáng tia đau khổ
và cay đắng. Anh buông tay xuống, nói nhỏ :

--Xem ra em mệt mỏi bơ phờ lắm rồi. Đường như em đã khóc. Em cần

tắm nước nóng, sau đó lên giường ngủ một giấc.....Anh ngừng lời, lại dịu
đàng hỏi --Em ăn tối chưa?

Tôi hoang mang lắc đầu.

--Đấy, anh biết ngay mà. Em xưa nay không biết chăm sóc mình --Anh

thở dài --Thôi nào, em đi tắm đi, anh sẽ làm cho em một ít thức ăn.

Anh đi vào nhà bếp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.