GIẤC MỘNG SAU RÈM - Trang 257

Tôi ngơ ngác nhìn theo bóng lưng anh. Sao vậy? Anh không trách cứ?

Không gây gổ? Không căn vặn? Không nổi giận? Tôi hoang mang, nhưng
tôi thật sự mệt mỏi, gân cốt rã rời, chẳng còn hơi sức đâu đế phân tích mọi
thứ. Tôi ngoan ngoãn cầm áo ngủ đi vào phòng tắm. Khi tôi từ phòng tắm
bước ra, anh đã làm xong một mâm, đặt trên tủ đầu giường, bên trong là
một ly sữa, một cái bánh nướng và hai cái bánh săng-uých.

--Em phải ăn một chút --Anh nhỏ nhẹ bảo.

Tôi lẳng lặng ăn, trước sau không nói một câu. Anh nhìn tôi ăn xong,

lại nhìn tôi nằm trên giường, anh kéo mền đắp cho tôi, hôn lên trán tôi, âu
yếm nói :

--Em ngủ đi. Đêm nay không suy nghĩ gì cả, được chứ?

Bưng mâm anh bước ra khói phòng.

Suốt đêm anh không trở vào phòng ngủ. Tôi mơ mơ màng màng nửa

thức nửa ngủ, cuối cùng tôi lần đò tìm anh. Anh ngồi âm thầm trong phòng
khách hút thuốc cho mãi tới sáng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.