GIẤC MỘNG SAU RÈM - Trang 261

--Hiện giờ Sở Liêm đã ly đị xong với Lục Bình, vấn đề còn lại chính

là của em, phải không? Chỉ cần em ly đị thuận lợi thì hai người đã có thể
mộng uyên ương trùng phùng rồi, đúng không?

Tôi tiếp tục lặng thinh.

--Thế thì --Mặt anh không đổi sắc, hỏi --em muốn đưa ra yêu cần ly đị

với anh, phải không?

Tôi đã không kìm giữ được nước mắt tuôn thành đòng. Tôi vẫn lặng

thinh nhìn anh như van cầu. Tôi nghĩ anh hiểu tôi, hiếu tất cả ước muốn và
suy nghĩ của tôi, những điều này nhất định không cần tôi nói ra, nhưng tay
anh bóp chặt cằm tôi, ánh mắt trở nên ngiêm khắc và hung đữ.

--Nói đi !--Anh ra lệnh --Có phải em muốn ly đị? Phải không? Em nói

đi! Trả lời cho anh biết!

Tôi khẩn thiết nhìn anh, không nói nổi một câu.

--Đừng dùng ánh mắt như vậy nhìn anh --Anh hét --Chỉ cần nói tâm sự

của em ra! Có phải em vẫn còn yêu Sở Liêm? Có phải em hy vọng ly đị với
anh xong rồi thì gả cho anh ta? Em nói đi! Anh muốn chính miệng em nói!
Có phải hay không?

Tôi há miệng vẫn khó thốt ra lời.

--Nói đi !--Anh hét --Giữa người và người có gì không nói được chứ

hả? Em nói đi! Em biết rõ anh không phải là người chồng khó khăn, anh
chưa từng bắt buộc em làm điều gì em không muốn. Nếu em muốn ly đị,
chỉ cần em nói ra, anh tuyệt đối không làm khó em! nếu em muốn gả cho
Sở Liêm, anh tuyệt đối không cản trở em! Anh nói vậy đã đủ rõ rồi chứ?
Vậy sao em không nói? Em muốn làm gì, nói anh biết!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.