GIẤC MỘNG SAU RÈM - Trang 40

GIẤC MỘNG SAU RÈM

Quỳnh Dao

www.dtv-ebook.com

Chương Bốn

Vừa sáng sớm, trong nhà đã mang hới hướm giông tố.

Không cần hỏi tôi cũng hiểu được chuyện bắt nguồn từ tôi. Chắc chắn

đêm qua Sở Liêm đã nói hết với cha mẹ tôi. Mặt mẹ tôi nặng chịch còn hơn
chì. Lục Bình thì vẫn giữ thái độ im lặng cố hữu, không ngớt nhìn tôi lạ
lẫm như nhìn một vật kỳ quái hay một quyển sách khó hiểu. Chỉ có cha
trước sau mỉm cười, cố tình pha trò để làm giảm bầu không khí nặng nề
trên bàn ăn. Nhưng, tôi cũng nhận ra cha đang nhẫn nại chờ '' cơ hội tốt '' để
cho tôi '' hiểu đại nghĩa ''.

Không khí này khiến tôi cảm thấy căng thẳng, nghẹt thở khó chịu nổi,

vì thế, sau khi Lục Bình đi làm tôi mượn cớ đơn giản nhất để trốn chạy
khỏi '' những lời giáo huấn '' mà tôi sắp nhận chịu. Tôi nói đối phải dự sinh
nhật một người bạn thân, liền vọt ra khỏi cửa, để mẹ trừng mắt tức giận ở
nhà,Dù thế nào, tôi cũng không muốn vừa sáng sớm đã lâm trận chiến đấu.
Tôi nghĩ, tôi cần phải vận dụng suy nghĩ, đồng thời cũng cho mẹ một
khoảng thời gian để mẹ bình tĩnh.

Tôi long nhong cả ngày ở bên ngoài. Tôi đi học theo lề đường, lẩm

nhẩm đếm gạch lát vỉa hè, ngắm nghía vật dụng trưng bày trong tủ kiếng,
xem thời trang phụ nữ. Tôi ăn mì ở quán cóc, ăn đậu đỏ đá bào ở Tiểu Mỹ,
mua cá viên chiên ở cửa rạp hát, xem một bộ phim hành động có đấm đá,
mái sập tường đổ, máu chảy, mồ hôi luôn. Sau đó, tôi cố thoát khỏi theo
đuổi của hai chàng công tử bột.....Đúng 5 giờ chiều, tôi vừa mệt vừa buồn
ngủ, tay chân rã rời, thế là, tôi đành phải quay về nhà, kết thúc ngày '' lang
thang '' của mình. Trong lúc nhấn chuông cửa, tôi tự nhủ :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.