GIẤC MỘNG SAU RÈM - Trang 41

--Chuyện phải đến rồi sẽ đến, có chạy cũng không khỏi, Uông Tử

Lăng, mày nên đối điện với hiện thực đi.

A Tú ra mở cổng cho tôi. Nó làm ở nhà tôi đã được năm năm rồi, rất

được lòng tôi, là tâm phúc của tôi. Cửa vừa mở, nó liền tươi cười nói với
tôi :

--Cô hai, trong nhà có khách đó!

Có khách? Tin tốt lành! Mẹ không tiện đem '' vấn đề đại học '' của tôi

nói trước mặt khách. Đối với mẹ chuyện tôi thi rớt là chuyện xấu trong nhà
không thể lộ ra ngoài, mà tôi không chịu phấn đấu càng là chuyện
khôngnên để người biết! Tôi tung tăng chạy qua vườn hoa, nhanh chóng
xông vào phòng khách.

Mới bước vào phòng khách, tôi lềin chựng lại, cái gọi là khách đó

chính là Phí Vân Chu bạn thân của cha, và Phí Vân Phàm em của chú. Hai
người và cha mẹ tôi đang nói chuyện rất hào hứng, sự xuất hiện của tôi
khiến họ giật mình Mẹ gây khó dễ trước, quắc mắt nhìn tôi quát :

--Hay nhỉ! Cô hai nhà ta rốt cuộc cũng biết về nhà rồi!

Đương khi mẹ dùng giọng như vậy nói với tôi, tôi biết mẹ đã vô ý

quên mất '' thể điện '' cũng biết mẹ sắp '' khai chiến '' với tôi. Tôi đứng yên
trong phòng khách. Giờ muốn chuồn thẳng lên lầu đã không được rồi, chi
bằng chấp nhận '' phán quyết của số phận ''. Tôi gật đầu chào quen thuộc
với chú Phí Vân Chu trước.

--Chú Phí!

Sau đó, tôi quay đầu nhìn Phí Vân Phàm, anh đang mỉm cười nhìn tôi

không chớp, tôi cắn môi ngần ngừ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.