GIẤC MỘNG SAU RÈM - Trang 44

không cần thiết phải học đại học, cô chỉ cần sống cho tốt, sống vui vẻ, an
tâm, trong đầu tôi lướt qua nhưng lời anh nói, tôi tin tôi đã lộ ra ánh mắt ''
cầu cứu '' với anh. Vân Phàm phản truyền thống! Tôi lại nhìn mẹ, sau đó từ
từ ngồi xuống salông.

--Mẹ! Mẹ muốn nói với con điều gì con đã rõ --Tôi nói --Chúng ta

cùng nói trong phòng khách này, được không mẹ?

--Cái gì? Mẹ càng nhíu chặt chân mày --Con muốn ở trước mặt mọi

người bàn chuyện....

--Mẹ! Tôi cắt lời mẹ --Ai nấy đều biết con thi rớt đại học, đây chẳng

còn là bí mật. Con hiểu điều này khiến mẹ rất mất mặt, con thật xin lỗi,
nhưng sự việc đã như vậy....

--Ai đa, Tử Lăng! Mẹ cau có --Vấn đề không phải con xin lỗi mẹ hay

không, mà nó liên quan tới tương lai của con! Chuyện qua rồi mẹ cũng tha
thứ cho con, không muốn nhắc đến nữa. Hiện giờ, vấn đề chúng ta cần
nghiên cứu là chuyện sau này của con. Mẹ không hiểu, tại sao mẹ mời Sở
Liêm đến phụ đạo cho con mà con không chịu? Nếu con chê Sở Liêm
không giỏi, mẹ sẽ mời thầy khác, hay mẹ cho con học phí đăng ký lớp
luyện thi.....

--Mẹ à mẹ! Tôi nhẫn nại nói. Mẹ nghe con nói một chút nhé?

Mẹ trừng mắt nhìn tôi.

--Không phải con không ba9'ng lòng Sở Liêm --Tôi bình tĩnh nói --

chủ yếu là con không muốn thi đại học, không muốn học đại học.

--Nữa rồi! Mẹ đảo mắt nhìn cha --Triễn Bằng, đây là con gái của anh,

anh đến nói với nó rõ ràng đi!

Tôi đứng lên lắc đầu nguầy nguậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.