GIẤC MỘNG SAU RÈM - Trang 93

--Trẻ? Mẹ vùng vằng hất vai --Mùa xuân này Lục Bình đã 23 tuổi rồi,

cũng đã cần phải có quyết định, vậy mà đến nay còn không có biểu thị rõ
ràng. Thằng nhỏ Sở Liêm nữa, nó không có ý với Lục Bình sao ngày ngày
cứ đến nhà ta? Hơn nữa, nó tốt nghiệp đã lâu vẫn không xuất ngoại, chẳng
phải vì chờ Lục Bình sao? Hiện giờ Lục Bình cũng đã tốt nghiệp, hai người
đáng lẽ nên đính hôn rồi cùng xuất ngoại, sao cứ kéo dài thất này chứ? Em
thật không hiểu ra làm sao.

Trời ạ! Tôi trợn mắt, hít một hơi lạnh, Hay nhỉ! Sở Liêm không xuất

ngoại là vì '' chờ Lục Bình '', ngày ngày tới nhà là vì '' đeo đuổi Lục Bình ''!
Xem ra, mẹ chỉ nhớ mẹ có một đứa con gái 23 tuổi mà quên là mẹ còn có
đứa con gái 21 tuổi rồi!

--Có lẽ --Cha nói --Sở Liêm không muốn xuất ngoại đu học.

-Không muốn xuất ngoại? Mẹ tròn mắt --Vậy tương lai của nó thế

nào? Con gái mình phải gả cho tiến sĩ mà.

--Rồi sẽ có ngày tiến sĩ bị chất đống tên xe tống về nước --Cha cười

khảy --Hiện giờ kinh tế nước Mỹ đang trên đà sa sút, tội gì chúng ta phải
tống con cái ra nước ngoài? Một tấm văn bằng tiến sĩ đáng mấy đồng tiền.
Em nhìn xa chút đi, Thuấn Quyên!

Ô hô! Cha tôi! Người cha đáng yêu đáng kính của tôi! Tôi thật muốn

nhào tới ôm cha, câu cổ mà hôn lên má cha như ngày còn bé!

--Hả? Mẹ kêu lên như bị thương --Lục Bình muốn đu học, bất luận thế

nào cũng phải đu học. Giả như Sở Liêm không chịu tiến thân, tốt nhất nó
nên sớm rút lui khỏi Lục Bình đi!

--Làm sao em biết Lục Bình muô'n đu học? Cha hỏi.

--Em đã nói chuyện với nó --mẹ đáp --Lục Bình học giỏi như vậy, nó

thật sự có thể đu học được, không chừng còn lấy đượ chọc bổng nữa kia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.