GIẤC MỘNG XUÂN TRONG NGÕ HỒ LÔ - Trang 128

nghiêm trọng. Phan Ngân Hoa đưa tay lên lau mồ hôi trên mặt, ngắm kỹ cái
rốn rồi cắt. Lúc đó đứa bé chẳng hiểu có biết hay không mà méo xệch cả
mặt rồi ráng sức gào khóc toáng lên.

Phan Ngân Hoa trong lòng hết sức mãn nguyện, lấy tay đập nhè nhẹ

vào lưng đứa bé, rồi bởi những mệt mỏi dồn lại suốt cả đêm, ngủ thiếp đi.
Một tay ôm lấy con, cô ngủ rất sâu, ngủ không biết trong bao lâu nữa.

Khi trong phòng vang lên tiếng người nói ồn ào, cô mới kinh ngạc tỉnh

dậy, trông thấy bà chủ, nhị thiếu gia và cả ông chủ - người chưa từng xuống
khỏi tầng hai, đều đang cúi xuống nhìn cô. Thấy cô tỉnh dậy, tất cả đều nở
nụ cười, rồi liên tục an ủi vỗ về cô:

- Con là một cô gái can đảm! - Ông chủ nói.

- Ngân Hoa! Lâm bồn mà cũng không gọi người giúp, nếu có chuyện

gì thì biết làm thế nào? - Bà chủ mỉm cười khẽ quở trách cô.

- Con rất khỏe! Thế còn con trai con? Con trai con đâu? - Không nhìn

thấy đứa bé, Ngân Hoa cuống lên.

- Đây, bà Võng Thị và chị A Oanh đang tắm cho con đấy! Em nhìn

xem! - Nhị thiếu gia một tay nắm lấy tay cô, một tay nâng đầu cô dậy, để cô
nhìn thấy bà Võng Thị và chị A Oanh đang vội vàng cuống quýt lấy khăn
mềm lau cho đứa bé, rồi mặc quần áo cho nó, rồi quấn nó lại trong cái chăn
lông nhỏ. Đứa bé chỉ thò ra nửa mặt, đưa cặp mắt vừa to vừa đen giống hệt
nhị thiếu gia nhìn xung quanh một cách hiếu kỳ.

- Em bé xinh quá, con chim nhỏ thì to ghê, bà chủ, bà nhất định phải

cho lì xì đấy nhé! - A Oanh vui vẻ kêu lên.

- Theo ý con, theo ý con, ta sẽ cho con một bao lì xì thật to! - Bà chủ

ôm chặt lấy đứa bé vào lòng mà trêu đùa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.