GIẤC MỘNG XUÂN TRONG NGÕ HỒ LÔ - Trang 72

- Mục sư Dương lắc đầu liên tục tỏ vẻ khó hiểu, giống như vừa bị mưa

to gió lớn đánh đập đến mức hoa mắt chóng mặt, đầu óc hoàn toàn tê liệt
rồi. Sau đó ông ta đột nhiên vỗ tay nhảy cẫng lên, rồi “ha ha” cười lớn.

- Anh đúng là đầu óc quỷ sứ, thật không hổ danh là Gia Cát Lượng

của thôn Ô Thu! Không đúng, không đúng, anh gần như là nhà tiên tri John
the Baptist vậy, là môn đồ đứng giữa cánh đồng hoang lớn tiếng gọi mọi
người ăn năn hối lỗi. - Ông ta rất cao hứng, mở to miệng, khoa chân múa
tay, lập tức bảo Tường Tử đi theo tôi.

Tôi và Tường Tử lặng lẽ tiễn đám người đầy thiện ý bọn họ, cho đến

khi không nghe thấy tiếng cầu nguyện khàn đục của mục sư Dương đang ra
sức hô hào trong mưa gió nữa.

Lúc này, tôi mới hé lộ bí mật với cậu Tường Tử đang đứng ngẩn

người, vẻ mặt đầy nghi hoặc.

- Tường Tử, thời tiết này là cơ hội tốt mà ông trời ban tặng, tôi mong

cậu phải tận dụng tối đa đấy. Bây giờ tôi với cậu đến ngay nhà A Thái,
chúng ta hợp lực cứu cả gia đình họ ra, nếu họ cần chúng ta giúp đỡ. Họ đã
không còn chốn dung thân nữa, cậu sắp xếp cho họ sống trong nhà cậu và
chăm sóc họ một thời gian… Cứ như thế, cậu nghiễm nhiên có thể trở
thành con rể nhà họ được rồi, còn tôi sẽ ăn bát mỳ chân giò của cô cậu(1)

-----

(1) [ND] Mỳ chân giò thể hiện cho nghi lễ cảm ơn công lao người mai

mối của Đài Loan.

- Có điều, có phải thôn Tiểu Bì đã bị nước lũ cuốn đi rồi không? - Lúc

này Tường Tử lại lo lắng không yên

- Cậu sợ anh hùng không có chốn dụng võ à? Tín đồ như cậu lại còn

hy vọng nhà người ta gặp nạn ư? - Tôi đoán ra nguyên nhân khiến cậu ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.