GIAI ĐIỆU CHO TRÁI TIM TAN VỠ - Trang 108

biểu lộ sự đau khổ tột cùng. “Em thích những chiếc mặt nạ Shakespeare,”
tôi nói.

FB gật đầu tiếp. “À. Mỗi hai chiếc đó là anh không làm. Chúng do bạn

anh làm. Nó đưa cho anh khi biết anh đang làm và sưu tập mặt nạ. Anh cực
kỳ hứng thú với chủ đề mặt nạ. Anh cũng thích tâm lý học nữa. Chúng ta
đeo những chiếc mặt nạ khác nhau trước những đối tượng khác nhau để che
giấu suy nghĩ và tình cảm của mình, kiểu như tự vệ, em có nghĩ vậy
không?”

“Có chứ,” tôi trả lời. “Đó cũng là khía cạnh em muốn thể hiện trong dự

án của mình. Em sẽ không vẽ những chiếc mặt nạ thật. Em muốn vẽ và lột
tả những chiếc mặt nạ khác tinh tế hơn mà con người khoác lên. Giống như
câu nói hãy tươi mặt lên. Em sẽ vẽ một loạt những bộ mặt tươi cười...”

“Những khuôn mặt tươi cười, những khuôn mặt hạnh phúc, những khuôn

mặt tán tỉnh. Mẹ anh trước đây luôn nói ‘Hãy nở nụ cười với cuộc đời’,”
FB thêm vào.

“Gần đây, mẹ em cũng nói vậy, ấy là vì tất cả những thay đổi đang diễn

ra trong cuộc sống của em. Cả cuộc sống của bố mẹ nữa.” Hôm ở lễ hội, tôi
đã kể cho anh biết một chút về chuyện chuyển nhà từ London.

“Thế em thì sao?” FB hỏi. Đôi mắt anh thể hiện sự trìu mến và anh nhìn

tôi như thể rất quan tâm tới những gì diễn ra trong nội tâm tôi. Trong một
khoảnh khắc, tôi nghĩ mình sắp khóc nhưng lại cảm thấy rằng tôi chưa đủ
hiểu FB để cho anh biết về những gì mình đã trải qua. Và mọi thứ đang trở
nên tốt đẹp hơn,
tôi tự nhủ.

“Em ổn mà,” tôi nói.

Anh ngồi xuống bên cạnh tôi trên giường, khoác vai tôi rồi siết chặt. “Và

đây chính là mặt nạ can đảm của em, ngay lúc này đây,” anh nói.

Tôi không rõ mình cảm thấy thế nào khi anh quàng tay qua người tôi

nhưng anh không giữ như vậy lâu. Anh đứng dậy và ra phía cửa. “Muốn
uống gì không? Trà? Cà phê? Nước hoa quả?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.