GIAI ĐIỆU CHO TRÁI TIM TAN VỠ - Trang 139

Chương 20

“Có chuyện gì thế, Paige?” mẹ hỏi khi tôi chạy ùa vào phòng khách.

“Sao lại đỏ mặt tía tai như thế? Có chuyện gì à? Con còn cắt tóc và đánh
son nữa!”

“Vâng, con thay đổi một chút nhưng khoan hãy nói về việc đó,” tôi trả

lời. “Có cái này con cần phải nói ngay cho bố mẹ biết. Không phải tin xấu
đâu ạ. Không có gì phải lo cả mẹ ạ. Bố, con vừa có một ý tưởng rất tuyệt
cho cửa hàng của bố.”

Bố rời mắt khỏi ti vi để nhìn tôi. “Con nói đi xem nào...” bố nói.

Tôi ngồi xuống sofa đối diện bố mẹ và chợt chú ý đến vẻ ấm cúng mà họ

đã tạo ra cho căn phòng. Tôi tự nhủ chốc nữa mình sẽ phải xem xét kỹ càng
hơn. Còn bây giờ, tôi có việc quan trọng phải nói với bố mẹ. “Bố đang cố
gắng tìm một khoảng trống trong thị trường, đúng không ạ?”

Bố gật đầu.

“Ở Bath vẫn chưa hề có một thứ - ít nhất là theo như con được biết.”

“Cái gì vậy, Paige?” mẹ hỏi.

“Và mẹ có thể sử dụng tấm bằng đại học chuyên ngành phục trang cho

sân khấu và điện ảnh của mẹ đấy mẹ ạ. Mẹ có thể may phục trang,” tôi ào
ào nói.

“Phục trang cho cái gì chứ?” mẹ hỏi.

“Cho tiệm ảnh.”

Cả bố và mẹ chẳng mấy ấn tượng với điều tôi nói và tôi nghĩ chắc mình

phải giải thích rõ ràng hơn. “Nó không chỉ đơn thuần là một tiệm ảnh. Nó
còn hơn thế nữa ạ. Bố mẹ có nhớ hồi mình tới Windsor và cả nhà đã vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.