GIAI ĐIỆU CHO TRÁI TIM TAN VỠ - Trang 141

Mẹ nhìn sang bố. “Em... em nghĩ đây là một ý tưởng hay. Anh nghĩ thế

nào hả Patrick?”

Bố đứng dậy. Trông bố vẫn có vẻ trầm ngâm nhưng rồi đột nhiên bố nở

nụ cười rõ tươi. “Paige à, bố tin là con có một kế hoạch rất hay đấy. Ý
tưởng này có thể có kết quả. Tất nhiên, chúng ta sẽ phải thiết kế sao cho
chu trình chụp ảnh diễn ra nhanh để khách hàng không phải đợi lâu. Điều
này rất khó nhưng có thể làm được.” Bố đi về phía cửa. “Anh sẽ đi gọi cho
Mike, xem chú ấy nghĩ sao, rồi kiểm tra một vài thứ trên mạng và tính toán
thử xem như thế nào.”

“Và trong khi khách hàng chờ ảnh, họ có thể shopping luôn ở chỗ chúng

ta,” mẹ góp ý thêm. “Chúng ta có thể bán thiệp, kẹp sách, đồ lưu niệm, nến,
ruy băng.”

Bố quay trở vào và ôm chặt lấy tôi. “Paige, con đúng là thiên tài bé nhỏ.

Con vừa cứu nguy cho cả nhà mình đấy!” Bố vừa bấm số điện thoại của
chú Mike vừa rảo bước quay trở lại sảnh.

Mẹ tiến lại chỗ cái laptop đang để trên chiếc bàn kê cạnh cửa sổ. “Mẹ sẽ

nghiên cứu về trang phục của thời Hanover.”

“Và thời Nhiếp Chính nữa ạ. Con nảy ra ý tưởng này sau khi dạo quanh

tất cả các cửa hàng đồ vintage ở Frame,” tôi nói. “Mọi người ai cũng thích
trưng diện.”

Bố quay trở lại phòng sau khi nói chuyện với chú Mike. “Anh đã để lại

lời nhắn,” bố nói và ngồi xuống bàn. “Nào. Bây giờ chúng ta cần lên kế
hoạch kinh doanh, nghiên cứu, lập kế hoạch marketing.”

“Còn em sẽ thiết kế một vài tấm phông màn, một cái logo, và sẽ suy nghĩ

thêm về cách bài trí cửa hàng.”

“Còn đồ lưu niệm nữa nhỉ? Chúng ta cần tìm nguồn cung cấp những mặt

hàng phù hợp.” Bố thở dài. “Tất cả những gì chúng ta cần là vốn, thế nên
bố hy vọng Mike và Karen cũng thấy ý tưởng này khả thi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.