GIAI ĐIỆU CHO TRÁI TIM TAN VỠ - Trang 19

“Và về việc con sắp chuyển đi, thế nên con... con không phải đến trường

nữa nếu con không muốn. Đằng nào con cũng sẽ nghỉ lễ Phục sinh vào tuần
tới.”

“Không đến trường nữa? Tại sao không? Con muốn nói lời tạm biệt với

tất cả các bạn. Ôi... nhưng con sẽ nói gì với bọn nó bây giờ?” tôi chợt nhớ
lại cuộc nói chuyện với Allegra.

Mẹ nhìn tôi trìu mến. “Hẳn là con sẽ thấy gượng gạo,” mẹ nói.

“Nhưng con phải nói với thầy Collins là con không thể diễn Juliet được

nữa. Thầy sẽ phải phân vai này cho một bạn khác.” Có thể đó sẽ Mia
Jeffrey,
tôi suy đoán và rồi hình ảnh nó đứng chung với Alex lướt qua đầu
tôi. Thật không công bằng chút nào.

Mẹ thở dài. “Ôi Paige, con được nhận vai đó à.”

“Con đã nói với mẹ tối qua rồi mà.”

“Vậy sao?” Đôi mắt mẹ ngấn nước. “Mẹ đã không để tâm tới điều đó.

Con phải tin rằng bố mẹ không muốn nói với con một chút nào. Mẹ cảm
thấy bố mẹ đã làm con vô cùng thất vọng. Mẹ không thể diễn tả được mẹ
cảm thấy có lỗi đến nhường nào, và nếu có điều gì đó mẹ có thể làm được,
con biết là mẹ sẽ làm tất cả, phải không?” Mẹ chặn đứng dòng nước mắt
đang chực trào ra, đứng dậy đi tới gần bồn rửa rồi nhìn qua cửa sổ để tôi
không thể nhìn thấy gương mặt mẹ.

Nhìn mẹ buồn bã như vậy, tôi nhận ra rằng mình không thể chỉ nghĩ cho

bản thân. “Rồi đến một lúc nào đó nhà mình có thể quay lại đây mà,” tôi
nói. “Khi mà bố giải quyết được tất cả mọi chuyện.”

“Sẽ rất khó,” mẹ nói mà không quay mặt lại. “Nhưng không bao giờ nói

không bao giờ, phải không con?”

Những tuần tiếp theo của tôi trôi qua trong nhạt nhòa, sắp xếp, đóng gói

và gắng chấp nhận sự thật là cả nhà đang phải chuyển đi. Mẹ nói thêm về
ngôi trường mà tôi sẽ theo học ở Bath sau kỳ nghỉ lễ Phục sinh, mặc dù tôi
vẫn chưa muốn nghe hay tin vào điều đó. Tôi ngạc nhiên khi thấy bố mẹ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.