GIAI ĐIỆU CHO TRÁI TIM TAN VỠ - Trang 18

liệt và không thể bộc lộ cảm xúc thật của mình chừng nào tôi còn chưa sắp
xếp được mọi thứ trong đầu. Không phải Allegra coi thường những kẻ
không có tiền hay đại loại vậy, hoặc chí ít thì tôi không nghĩ nó là người
như vậy, nhưng mặt khác, trước giờ tôi chưa bao giờ rơi vào tình cảnh thế
này. Tôi đã có một cuộc sống sung túc, giống như tất cả các bạn trong
trường tôi. Tôi nhanh chóng nhắn tin lại cho nó rằng tôi sẽ nói chuyện với
nó sau, rồi đứng dậy, thay váy và đi xuống dưới nhà.

Mẹ đang ngồi trong bếp, trên bàn là tách cà phê, bà ngước nhìn lên khi

tôi bưóc vào.

“Sao rồi con yêu?” mẹ hỏi, nét mặt hiện rõ vẻ lo lắng.

Tôi ngồi xuống phía đối diện. “Con vẫn chưa thể tiêu hóa được hết. Bố

mẹ nói là thế giới của con... ý con là thế giới của chúng ta đã bị đảo lộn
nhưng rồi chúng ta vẫn ở đây, mặt trời vẫn đang chiếu vào căn bếp đỉnh của
đỉnh của nhà mình và mẹ con mình vẫn ngồi đây bên chiếc bàn này như thể
chưa có gì xảy ra vậy. Con vẫn chưa thể làm quen được với điều đó.”

Mẹ gật đầu. “Mẹ biết. Điều này hẳn rất khó khăn với con. Bố mẹ đã sống

với sự thật này một thời gian rồi, và mặc dù điều đó chẳng làm cho mọi
việc dễ dàng hơn, nhưng bố mẹ cũng đã có thời gian làm quen với nó. Cả
bố và mẹ đều cảm thấy rất buồn khi phải cho con ngừng học ở trường, buồn
nhất là việc đó.”

“Tại sao nhà mình phải chuyển đi sớm như thế ạ?”

“Thực ra không phải là quá sớm. Tình trạng khó khăn này đã diễn ra

hàng tháng nay rồi nhưng dạo gần đây mới lên đến đỉnh điểm. Bố con chưa
muốn nói ra khi chưa tìm đủ mọi cách để đưa nhà mình ra khỏi mớ hỗn độn
này, vì biết đâu điều kỳ diệu sẽ xảy ra, nhưng sự việc đã không tiến triển
như ý và có vẻ mọi thứ đã đi vào ngõ cụt. Và con biết rồi đó, bố đã phải nói
chuyện với thầy hiệu trưởng...”

“Về chuyện học phí?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.