GIAI ĐIỆU CHO TRÁI TIM TAN VỠ - Trang 41

“Gia đình mình sẽ mua một ngôi nhà khác, phải không?”

Mẹ lắc đầu. “Mua một ngôi nhà mới có nghĩa là phải đi vay và ngân

hàng sẽ không đời nào xem xét trường hợp của bố vì hiện tại bố đã phá sản
rồi. Họ sẽ đòi xem bảng sao kê tài khoản và ở thời điểm này trông nó
không được tốt đẹp gì. Nếu cả bố và mẹ đều được nhận vào làm việc thì
thuê nhà có thể là một lựa chọn. Sau đó mình chỉ phải tiết kiệm thôi.
Nhưng mẹ có thể nói với con một điều rằng nếu gia đình mình có khả năng
để mua một ngôi nhà nữa thì nó sẽ không lên tới tầm triệu bảng đâu.”

“Dì Karen nói bố sẽ đi xem nhà ở đại lý môi giới bất động sản mà.”

“Đúng vậy, nhưng họ có thể sẽ đòi xem chứng minh thu nhập và bảng

sao kê tài khoản nữa.”

“Vậy là gia đình mình kẹt cứng tại đây rồi,” tôi nói.

“Sẽ không lâu đâu nếu mẹ có thể giúp một tay,” mẹ nói khi dì Karen

bước tới chỗ chúng tôi.

“Ôi, chị phải lại đây xem cái này,” dì nói và kéo mẹ lại cửa hàng từ thiện.

“Chị có thể kiếm được mấy món giá rẻ chỗ này đó.”

Mẹ ngoảnh đầu lại, lén nhăn nhó với tôi nhưng vẫn đi theo dì Karen. Tôi

không nghĩ trong đời mẹ đã từng mua bất kỳ món hàng nào ở cửa hàng từ
thiện. Tôi cũng chưa từng làm việc đó và tôi chắc chắn cũng không nghĩ
rằng hạ thấp tiêu chuẩn của mình, như mẹ vừa mới nói, đồng nghĩa với việc
phải đi mua đồ bỏ đi của người khác.

“Có thể dì sẽ tìm được một món cho cháu đấy, Paige ạ,” dì Karen nói.

“Họ có rất nhiều đồ hay ho ở đây. Một số hoàn toàn mới. Những bà cô giàu
có ở Bath mang đồ mà họ chưa từng mặc tới đây.”

Mẹ hít một hơi sâu. Tôi có thể đồng cảm với mẹ. Không lâu trước, mẹ

còn là một trong những bà cô đó. “Tôi nhập cuộc đây,” mẹ nói. “Đi nào,
Paige. Xem xem chúng ta có thể tìm được những gì nào.”

“Con chẳng cần gì cả,” tôi nói. “Thật đấy. Con sẽ chờ ở đây.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.