GIAI ĐIỆU CHO TRÁI TIM TAN VỠ - Trang 95

cho cô. Cô gái nhìn qua phía tôi rồi quay lưng đi. Tôi cũng quay đi và lướt
mắt nhìn qua đám đông.

“Đang tìm ai đó à?” Stu hỏi.

“Đại loại vậy,” tôi trả lời.

“Một anh chàng bí ẩn,” Tasmin nói. “Người đã làm ra một đĩa nhạc và

Paige muốn biết anh ta là ai.”

“Một đĩa nhạc? Có vẻ cổ điển phết nhỉ. Em có mang nó theo không?”

Stu hỏi.

Tôi lắc đầu. “Em để nó ở nhà rồi nhưng chắc chắn người làm ra chiếc đĩa

sống đâu đó gần đây vì tất cả các bài hát trong đó đều là của những ban
nhạc trong vùng.”

“Và bọn em biết một trong những ban đó sẽ biểu diễn hôm nay. Là Black

Pearl,” Clover thêm vào. “Họ sẽ chơi trong một giờ nữa thôi.”

Tôi tự nhắc nhở mình phải luôn đem cái CD đó theo người trong khi cả

nhóm chúng tôi lắng nghe ban nhạc đang biểu diễn trên sân khấu và tôi tiếp
tục quét mắt qua đám đông. Sau chừng mười phút thì ban nhạc ấy cũng kết
thúc tiết mục của mình và một anh chàng khoảng mười chín tuổi bước lên
chơi guitar. Ngay khi anh bắt đầu cất tiếng, tôi liền nhận ra giọng hát đó.
Anh chính là ca sĩ đã hát bài đầu tiên trong chiếc đĩa, một bản nhạc ballad.

“Anh có biết anh ta không?” tôi hỏi thầm Stu.

“Callum Casey,” Stu nói. “Từng học ở trường bọn anh.”

Tôi tiếp tục nghe và tiến về phía trước để nghe rõ hơn. Anh không hát

bài hát trong CD mà biểu diễn một bài khác với giai điệu tương tự. Tôi
cũng thích cả vẻ ngoài của anh. Anh không phải kiểu người đẹp trai nổi bật
nhưng lại có nét đặc biệt. Anh cao, mái tóc dài ngang vai và có phong cách
indie giống hầu hết các nhạc công ở Bath. Tôi len lỏi vào đám đông đang
đứng trước sân khấu. Trong khoảnh khắc, Callum nhìn thẳng vào tôi. Tôi
cảm nhận được một dòng điện chạy qua. Biết đâu Callum là anh chàng bí
ẩn đó,
tôi nghĩ khi ánh mắt anh rời khỏi tôi và lướt qua toàn bộ khán giả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.