GIAI ĐIỆU CUỐI CỦA CHA - Trang 120

nhà, nhưng ngay khi luồng sáng nhanh chóng lùi lại rồi không còn nữa,
Ronnie vẫn không ở đây.

Trời đã quá nửa đêm. Ông băn khoăn không biết liệu có nên tìm cô hay

không.

Cách đây vài năm, trước khi Ronnie ngừng nói chuyện với ông, ông và

Kim đã tìm đến một cố vấn hôn nhân có văn phòng nằm gần Gramercy
Park*, trong một khối nhà được nâng cấp. Steve nhớ đã ngồi bên cạnh Kim
trên chiếc ghế dài và đối diện với một phụ nữ gầy guộc, cứng đờ trong lứa
tuổi ba mươi, mặc quần xám và thích đè nghiến những ngón tay lại với
nhau. Khi cô ta làm thế, Steve nhận ra cô ta không mang nhẫn cưới.

(*Gramercy Park : Một khu vực dân cư riêng của tư nhân có rào chắn và có một công viên trung tâm, nằm trong Manhattan, NY, những người định cư trong đó phải trả tiền

chi phí công viên và công chúng không được vào đó để dạo chơi.)

Steve đã không thoải mái; nhà tư vấn là ý tưởng của Kim, và bà đã đi

một mình rồi. Đây là buổi kết hợp đầu tiên, và theo cách giới thiệu, bà đã
kể với nhà tư vấn là Steve đã kềm nén cảm xúc nhưng đó không phải lỗi
của ông. Cha mẹ ông cũng không phải loại người đầy cảm xúc, bà nói. Ông
cũng không lớn lên trong một gia đình chịu thảo luận vấn đề của họ. Rằng
ông đã tìm đến với âm nhạc như một lối thoát, bà tiếp tục nói, và thứ duy
nhất qua cây đàn piano mà ông học là để cảm nhận một chút gì đó.

“Đó là sự thật ư?” Nhà tư vấn hỏi.

“Cha mẹ tôi là người tốt.” Ông trả lời.

“Đó không phải câu trả lời của câu hỏi.”

“Tôi không biết những gì cô muốn tôi nói.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.