GIAI ĐIỆU CUỐI CỦA CHA - Trang 178

“Tại sao anh quan tâm?”

“Cho anh một cơ hội đi.” Anh nói, quay lại đối diện với cô. “Anh đang

cố, được chưa?”

Anh không chắc cô nghĩ gì về điều đó, nhưng khi cô thu thập tóc cô

thành một cái đuôi ngựa thả lỏng sau lưng, dường như cô chấp nhận ý
tưởng rằng cô không thể xua đuổi anh đi một cách dễ dàng.

“Được rồi. Câu chuyện của em đây : Em sống ở New York với mẹ và em

trai nhỏ, nhưng bà đã chở bọn em đến đây để trải qua mùa hè cùng cha em.
Và bây giờ, em mắc kẹt phải trông chừng những trái trứng rùa, trong khi
một tay cầu thủ bóng chuyền, sắm vai tình nguyện viên bể cá mồm mép
trơn lùi, đang cố tán tỉnh em.”

“Anh không cố tán tỉnh em.” Anh phản đối.

“Không ư?”

“Tin anh đi, em sẽ biết nếu anh tán tỉnh em. Em không thể ngừng bản

thân khỏi bị cám dỗ vì vẻ quyến rũ của anh đấy chứ.”

Lần đầu tiên từ khi anh đến, anh nghe cô cười. Anh cho rằng đó là một

dấu hiệu tốt và tiếp tục.

“Thật ra, anh đến đây vì anh cảm thấy tệ về chuyện chiếc lồng, và anh

không muốn em ở ngoài đây một mình. Giống như anh đã nói lúc sớm, đây
là bãi biển công cộng, và em không thể biết ai sẽ bước lại gần.”

“Giống như anh ư ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.