GIAI ĐIỆU CUỐI CỦA CHA - Trang 189

Anh giữ cửa mở cho cô, cảm thấy luồng khí mát mẻ trộn lẫn với không

khí nóng ẩm bên ngoài. Anh dẫn cô đi xuống một hành lang dài, rồi xuyên
qua một cánh cửa khác để đi vào ngay chính hồ cá.

Có một nhóm người đang làm việc trong văn phòng của họ, mặc dù hồ

cá chưa mở cửa cho công chúng vào giờ này. Will yêu nơi này trước khi nó
mở cửa; những ngọn đèn mờ nhạt từ hồ và sự thiếu vắng những tiếng động
khiến cho nó có vẻ là một nơi ẩn náu bí mật. Thường khi, anh sẽ thấy bản
thân bị mê hoặc bởi những gai độc của cá sư tử khi nó di chuyển trong
những cuộn xoáy nước biển, lướt qua mặt kiếng. Anh tự hỏi không biết
chúng có nhận ra môi trường sống của chúng đã bị thu hẹp hay không, và
thậm chí chúng có biết anh ở đây hay không.

Ronnie đi bên cạnh anh, quan sát các hoạt động, cô có vẻ hài lòng về

việc giữ yên lặng khi họ đi qua một hồ nước biển khổng lồ, là bản sao thu
nhỏ của một chiếc tàu ngầm Đức có từ thế chiến thứ hai. Khi họ đến bên
cái hồ chứa những con sứa bơi dập dờn, chậm rãi, phát sáng rực rỡ bên
dưới một ánh đèn màu đen, cô dừng lại và chạm tay vào mặt kiếng trong sự
ngạc nhiên.

Aurelia aurita,” Will nói. “Cũng được gọi là sứa ánh trăng.”

Cô gật đầu, quay ánh mắt trở lại hồ, bị sững sờ bởi sự di chuyển xoay

chậm của chúng. “Chúng uyển chuyển làm sao.” Cô nói. “Thật khó tin nổi
những cái vòi của chúng có thể gây đau đớn đến thế.”

Mái tóc cô đã khô, chúng quăn lại nhiều hơn những ngày trước đây,

khiến cho dáng vẻ của cô giống một cô nhóc bướng bỉnh.

“Kể cho anh nghe điều đó đi. Anh nghĩ anh bị chích ít nhất một lần một

năm từ khi anh là một đứa trẻ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.