GIAI ĐIỆU CUỐI CỦA CHA - Trang 215

“Con không nghĩ Jonah sẽ thích nó.”

“Thằng bé đã muốn hot dog.”

“Ngạc nhiên đấy.”

Ông cười ngay khi tiếng gõ cửa vang lên lần nữa. Khi nó tiếp tục, ông

hẳn phải thấy điều gì đó trên mặt cô vì ông giang rộng cánh tay.

Không suy nghĩ, Ronnie bước thẳng vào và cảm thấy ông ôm cô thật

chặt. Có điều gì đó… dịu dàng và khoan dung trong vòng tay ôm của ông.
Điều gì đó cô đã bỏ lỡ trong nhiều năm. Tất cả những gì cô có thể làm là
ngăn nước mắt tuôn rơi trước khi lùi lại.

“Con giúp cha một tay với bữa tối nhé?”

Một lần nữa, Ronnie cố gắng tiếp thu nội dung trang sách cô vừa đọc.

Mặt trời đã lặn cách đó một giờ, và sau khi đã lướt không ngừng tất cả các
kênh trên TV của cha cô, cô tắt nó đi và lấy quyển sách của cô. Nhưng dù
hết sức cố gắng, cô dường như không thể đọc hết một chương đơn giản, vì
Jonah đang đứng bên cửa sổ trong gần một giờ… điều đó buộc cô nghĩ đến
những gì bên ngoài cửa sổ, hay đúng hơn là ai ở bên ngoài.

Will. Phải đến bốn giờ rồi, và chàng trai vẫn không bỏ đi. Anh đã ngừng

gõ cửa từ lâu, và đơn giản chỉ ngồi ở phía ngoài xa, trên đỉnh đụn cát, quay
lưng về ngôi nhà. Về mặt ngữ nghĩa, anh ở trên bãi biển công cộng, vì thế
cả cô lẫn cha cô đều không thể làm gì khác ngoại trừ lờ anh đi. Đó là những
gì cô và cha cô – người, thật kỳ lạ, đang đọc Kinh Thánh lần nữa – đang cố
để làm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.