“Cha có ở quanh đây không?”
“Mẹ tin là ông ấy ở trong văn phòng.”
“Trước khi con đi, con cần nói chuyện với cha.”
Susan chuyển tờ tạp chí từ tay này sang tay kia. “Con sắp đi sao?”
“Con dự bữa tối với gia đình của Ronnie tối nay.”
“Oh.” Bà nói. “Điều đó thật tuyệt.”
“Mẹ sẽ thích điều này. Ronnie là một người ăn chay.”
“Oh.” Susan nói lần nữa, quay nhìn Ronnie chăm chú. “Có đúng
không?”
Ronnie cảm thấy như thể cô đang co rúm lại. “Vâng ạ.”
“Thú vị đấy.” Susan nói. Dù Ronnie có thể thấy, đối với Susan, đó là bất
kỳ thứ gì ngoại trừ thú vị, Will vẫn không hay biết.
“Okay, vậy anh sẽ lên lầu trong vài phút. Anh sẽ trở lại ngay.”
Dù Ronnie muốn nói anh hãy nhanh lên, cô đã không nói. “Được mà.”
Cô bày tỏ, thay vì thế.
Với vài bước nhảy dài, anh đã lên lầu, để lại Ronnie và Susan đối mặt
với nhau. Trong sự yên lặng tiếp sau đó, Ronnie nhận thức sâu sắc rằng, họ
chỉ có một điểm chung, đó là họ đã kết hợp trong sự không vui khi bị bỏ lại
một mình với nhau.