GIAI ĐIỆU CUỐI CỦA CHA - Trang 338

Steve biết ông phải cư xử thận trọng. “Còn mẹ con thì sao?”

“Con yêu mẹ. Và con cũng nhớ bà ấy. Nhưng con thích ở đây, con thích

trải qua thời gian cùng cha. Cha biết đấy, chế tác cửa sổ, thả diều. Chỉ vui
chơi. Con đã vui thật vui. Con không muốn kết thúc.”

Steve kéo cậu bé lại gần hơn. “Cha cũng thích ở cùng con. Đây là mùa

hè tuyệt nhất trong cuộc đời của cha. Nhưng nếu con đến trường, điều đó
đâu có giống với việc chúng ta ở bên nhau như chúng ta có lúc này.”

“Có lẽ cha có thể dạy con học tại nhà.”

Giọng Jonah nhỏ nhẹ, gần như sợ hãi, và với Steve, cậu bé nghe có vẻ

đúng với tuổi của cậu. Sự nhận biết khiến ông nghẹn ngào. Ông ghét những
gì ông sắp nói, dù ông không có lựa chọn nào khác. “Cha nghĩ mẹ con sẽ
nhớ con, nếu con ở đây cùng với cha.”

“Cha có thể trở về. Có lẽ cha và mẹ có thể cưới nhau lại.”

Steve hít một hơi thở sâu, ghét phải nói điều này. “Cha biết điều này thật

khó khăn và có vẻ không công bằng. Cha ước chi có cách để cha thay đổi
điều đó, nhưng cha không thể. Con cần ở với mẹ. Mẹ rất yêu con, và bà ấy
sẽ không biết phải làm gì nếu không có con. Và cha cũng yêu con, cha
muốn con không bao giờ quên điều đó.”

Jonah gật đầu, như thể cậu bé mong đợi câu trả lời của Steve. “Ngày mai

chúng ta vẫn sẽ đi Fort Fisher chứ?”

“Nếu con muốn. Và sau đó, chúng ta có thể đi trượt nước.”

“Ở đây có trò trượt nước sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.