GIAI ĐIỆU CUỐI CỦA CHA - Trang 456

Một lần nữa, ông lắc đầu. “Không quan trọng đâu. Cha đang cảm thấy tốt

hơn. Và bác sĩ biết nên làm gì để giúp cha.”

“Làm ơn đi.” Cô nói. “Nó bắt đầu đau khi nào?”

Ông nhìn xuống đôi tay của họ, cuộn lại quá chặt trên giường. “Cha

không biết. Tháng ba hoặc tháng tư gì đấy? Nhưng không phải mỗi
ngày…”

“Trước đây, mỗi khi bị đau,” Cô tiếp tục, kiên quyết nghe sự thật. “Cha

làm gì?”

“Trước đây nó không quá tệ.” Ông trả lời.

“Nhưng nó vẫn đau, đúng không?”

“Phải.”

“Cha đã làm gì?”

“Cha không biết.” Ông miễn cưỡng. “Cha cố không nghĩ đến nó. Cha tập

trung vào những thứ khác.”

Cô có thể cảm nhận sự căng thẳng trên vai cô, không thích những gì ông

có thể sẽ nói, nhưng cô cần phải biết. “Cha đã tập trung vào cái gì?”

Cha cô vuốt phẳng những vệt nhăn trên tấm trải giường bằng bàn tay tự

do. “Tại sao điều này lại quan trọng với con?”

“Vì con muốn biết có phải cha tập trung vào những thứ khác bằng cách

chơi đàn piano hay không.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.