GIAI ĐIỆU CUỐI CỦA CHA - Trang 460

“Không.” Ronnie bình tĩnh nói. “Mẹ đã thảo luận. Nhưng con không

tham gia.”

Mẹ cô lờ đi lời bình luận của cô. “Đừng trẻ con thế chứ. Dĩ nhiên là con

sẽ về nhà.”

“Con sẽ không trở về New York.” Ronie khoanh tay lại nhưng không

tăng cao giọng.

“Ronnie…”

Cô lắc đầu, biết rằng cô chưa bao giờ nghiêm túc hơn trong cuộc đời cô.

“Con ở lại, và con sẽ không thảo luận về việc đó. Bây giờ con đã đủ mười
tám tuổi và mẹ không thể ép buộc con trở về cùng với mẹ. Con đã trưởng
thành và con có thể làm những gì con muốn.”

Khi đã tiếp thu được lời lẽ của Ronnie, mẹ cô di chuyển một cách thiếu

chắc chắn từ chân này đến chân kia.

“Điều này…” Cuối cùng bà nói, ra hiệu về phía phòng sinh hoạt chung,

cố để nghe có vẻ hợp lý. “Đây không phải là trách nhiệm của con.”

Ronnie bước lên một bước về hướng của bà. “Không ư? Vậy thì của ai?

Ai sẽ chăm sóc cho cha đây?”

“Cha con và mẹ đã nói về điều đó…”

“Oh. Mẹ muốn nói đến mục sư Harris à?” Ronnie hỏi gặng. “Phải rồi,

như là ông ấy có thể chăm sóc cho cha nếu như ông suy sụp hoặc bắt đầu
thổ huyết lần nữa à. Mục sư Harris không thể làm điều đó một cách cụ thể
được đâu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.