GIAI ĐIỆU CUỐI CỦA CHA - Trang 504

“Không, đừng nói như thế.” Cô nói, mong mỏi bản thân không suy sụp.

“Con mới là người phải xin lỗi. Con không bao giờ nên ngừng nói chuyện
với cha. Con muốn đến tuyệt vọng để lấy lại những năm tháng đó.”

Ông trao một nụ cười mụ mẫm, “Cha đã bao giờ nói với con rằng cha

nghĩ con thật xinh đẹp không?”

“Có.” Cô nói, sụt sịt. “Cha đã nói với con.”

“Tốt, lần này cha có ý như thế.”

Cô cười không thể kềm chế qua màn nước mắt. “Cám ơn.” Cô nói.

Nghiêng người, cô hôn lên bàn tay ông.

“Con có nhớ khi con còn nhỏ không?” Ông hỏi, đột ngột nghiêm nghị.

“Con thường quan sát cha chơi đàn hàng giờ. Một ngày, cha thấy con ngồi
bên bàn phím và đang chơi giai điệu mà con đã nghe cha chơi. Con chỉ mới
bốn tuổi thôi. Con luôn là một tài năng.”

“Con nhớ.” Cô nói.

“Cha muốn con biết vài thứ.” Cha cô nói, túm lấy tay cô với một sức

mạnh đáng kinh ngạc. “Không quan trọng con có trở thành ngôi sao sáng
như thế nào, cha chưa bao giờ quan tâm đến âm nhạc nhiều bằng một nửa
cha quan tâm con là con gái của cha… Cha muốn con biết điều đó.”

Cô gật đầu. “Con tin cha. Và con cũng yêu cha. Cha ơi.”

Ông lấy một hơi thở sâu, mắt ông không rời khỏi cô. “Vậy con sẽ mang

cha về nhà chứ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.