GIAI ĐIỆU TỬ THẦN - Trang 112

Thành phố New York

và Bình nguyên phía Tây,

Nhưng chỉ có một nơi duy nhất

tôi xem là nhà mà thôi.

Căn nhà của riêng chúng tôi

khi tôi còn bé.

Cuộc sống hồi đó thật hoàn hảo,

và mọi thứ thật tuyệt,

Trong căn nhà cũ và to ấy…

nằm gần một mỏ bạc.

Cái mỏ bạc ấy…

cái mỏ bạc ấy.

Tôi chẳng thể nhớ được quãng thời gian nào

hạnh phúc hơn thế,

trong ngôi nhà to và cũ kỹ ấy…

nó nằm gần một mỏ bạc.

Giờ đây, người đàn ông chịu trách nhiệm cho thay đổi này bước vào

căn phòng khách rộng rãi của Kayleigh, cúi xuống và ôm chầm lấy cô.

Bà Tư của Bishop, Sheri, đi cùng ông. Cô ta cũng ôm chầm lấy

Kayleigh, rồi ngồi xuống sau một lúc tranh luận vụng về xem nên chọn
món đồ nội thất nào. Mái tóc vàng tro được xịt keo đâu ra đấy, người phụ
nữ với bộ ngực nở nhưng vẫn thon thả lớn hơn Kayleigh mười hai tuổi. Dù
sao cũng còn hơn bà Ba, cô ta có thể đã học cùng trường trung học với con
gái Bishop - sau cô một lớp, không hơn không kém.

Cũng giống như Bishop, Kayleigh không còn nhớ nhiều về bà Hai.
Bishop Towne to lớn thận trọng di chuyển tấm thân khổng lồ của mình

đến ngồi trên đi văng - chậm chạp hơn rất nhiều so với những người khác
già hơn ông. “Mấy cái khớp lại đang biểu tình đây,” dạo gần đây ông hay
ca cẩm như thế. Ban đầu Kayleigh tưởng ý ông muốn nói đến những quán
rượu chui ông thường lui tới trong những năm phóng túng, chè chén của
mình, về sau cô nhận ra ý ông muốn nói đến cặp hông, đầu gối và đôi vai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.