GIAI ĐIỆU TỬ THẦN - Trang 113

Ông mặc quần jean rẻ tiền và áo sơ mi đen phổ thông, cái bụng căng

tròn trên thắt lưng ấn tượng phần nào đó che khuất cái khóa bằng bạc còn
ấn tượng hơn nhiều.

“Gã còn ở bên kia đường không ạ?” Kayleigh hỏi, nhìn ra ngoài và

thấy Darthur Morgan, cảnh giác hơn bao giờ hết trên ghế trước trong xe
SUV, mũi xe hướng ra ngoài.

“Ai cơ?” Bishop càu nhàu.
“Edwin.” Ông ta nghĩ là ai chứ?
“Chẳng thấy ai cả,” ông đáp. Sheri cũng lắc đầu.
Edwin - thứ chết tiệt đầu tiên cô thấy sáng nay khi đang nhìn ra từ cửa

sổ phòng ngủ tầng hai. Cái xe màu đỏ to oạch của gã. Đó là thứ cô đã thấy.
Điều đó cũng chẳng làm vơi cảm giác bạo lực đi chút nào.

Kayleigh sống trên đoạn đường dẫn đến Yosemite và Khu Bảo tồn

Quốc gia Sierra, đúng những nơi bắt đầu có sức hút thú vị về mặt địa lý.
Đối diện con đường hai làn xe trước mặt ngôi nhà của cô, là một khu giải
trí công cộng và một vườn ươm cây cối, nơi đây toàn các ngọn đồi thoải,
đường chạy bộ, khu vườn và rặng cây. Lô đất này cho phép đỗ xe trong
vòng hai mươi tư tiếng, đúng là một địa điểm lý tưởng cho kẻ rình mò bệnh
hoạn trú ngụ.

Cô nói, “Gã đã ở đó một lúc rồi. Chỉ ngồi đó, nhìn chằm chằm vào

nhà.” Cô nhắm mắt lại một lúc, run rẩy.

“Lạy Chúa,” Sheri nói.
“Bây giờ thì chẳng còn ai ở đó cả,” Bishop lặp lại một cách bực dọc.

Ông để ý thấy một đống khăn giấy trên bàn cà phê nơi Kayleigh đang ngồi
bên tách trà đá. Bên cạnh là chiếc di động cô đã gọi cho bạn bè và gia đình
thông báo về cái chết của Bobby.

“Này, bố rất tiếc về cái chết của Bobby, KT. Bố biết con… ý bố là, bố

rất tiếc.”

Sheri lên tiếng, “Thật khủng khiếp, con yêu. Mẹ cảm thấy thật tồi tệ

cho con. Cho tất cả mọi người.”

Kayleigh đi vào bếp lấy sữa cho bố, một tách trà đá cho Sheri cùng

một tách cho mình, rồi quay ra phòng khách.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.